Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 11 : Cảnh xuân chợt hiện ra

Ngày đăng: 14:00 19/04/20


Đã nhận lời lão Lý thì phải đến nhà ông ta làm khách, Dương Thần sẽ không quên, nói được phải làm được là phẩm chất tốt đẹp của người đàn ông, Dương Thần đưa ra sự việc này để đề cao sự hào quang trong nhân tính của hắn.



Bởi vì trong người không có tiền, lại không muốn cô Lâm Nhược Khê kiêu kì, xinh đẹp kia phải đợi lâu, vì thế Dương Thần đành đi bộ về nhà, mà quãng đường cũng không xa, thể lực của Dương Thần người bình thường khó có thể tưởng tượng được, hắn có thể chạy một mạch về tới nhà mà không tốn bao nhiêu công sức.



Đã là gần tối rồi, sau khi Dương Thần trở về phòng tắm giặt, mở hòm gỗ ra, nhìn một lượt, lấy ra một chiếc áo sơ mi màu xanh lam, thân dưới là một cái quần đùi kiểu màu trắng cổ điển, có vài lỗi nhỏ trên cúc bấm sau, Dương Thần soi lên chiếc gương bị rạn treo trên tường, nói chung hắn cũng có chút đẹp trai.



Trong phòng vẫn còn thoang thoảng mùi hoa nhài, đó là mùi hương của Lâm Nhược Khê lưu lại, Dương Thần hít sâu một cái, hắn nghĩ tới ngày mai sẽ phải đi đăng kí kết hôn với người phụ nữ không hề quen biết, hắn có vẻ hơi buồn, vừa nghĩ đến trái tim băng giá và con mắt ấm áp của Lâm Nhược Khê, Dương Thần có tình cảm với người phụ nữ xinh đẹp lại có chút kì cục này.



Muốn bồi thường? Hay là cô ta thật sự không giống bình thường? Dương Thần không biết nên hắn quyết định kết hôn với cô ta, để thời gian trả lời, đối với cô ta đó là dạng tình cảm gì.



Nhà của lão Lý không xa, nhưng lại không có bất kì loại phương tiện giao thông nào, chỉ có thể đi bằng con đường 11, cũng chỉ bằng nửa thời gian đi đến khu chung cư ở ngoại thành phía tây, xung quanh đều là người dân không có tiền trả tiền phòng, các thế hệ sống ở khu này để bảo vệ mùi vị cổ của Giang Nam.



Lách qua mấy nhà đã thấy khói bếp từ sau phòng nhỏ, Dương Thần gõ một tiếng vào cửa gỗ màu đỏ sẫm.



Vừa mới đập vài cái, cửa gỗ mở ra, từ trong ló ra một khuôn mặt xinh xắn



- Dương đại ca, anh tới rồi.



- Tinh Tinh, đã lâu không gặp.



Dương Thần mỉm cười, cô bé trước mắt thay đổi rất nhiều so với nửa năm trước đây, làm cho hắn có chút ngạc nhiên.



Khuôn mặt của Lý Tinh Tinh vẫn ngây thơ trong sáng như trước, lông mi cong cong, cái mũi nhỏ nhắn và đôi môi chúm chím, mặc áo phông trắng điển hình cho phụ nữ Giang Nam, và quần bò xanh thêu hoa lá, lộ ra núi đôi trắng nõn thấp thoáng.



Nhìn thấy ánh mắt của Dương Thần liếc qua liếc lại phần trên của mình với điệu cười xấu xa, Lý Tinh Tinh thẹn thùng nhưng cũng mừng thầm, hờn dỗi nói:



- Dương đại ca, mau vào thôi, đừng nhìn nữa.



Dương Thần cười ha hả và nói:



- Tinh Tinh cũng biết e thẹn rồi đó, làm anh không dám nhìn lâu, hay là em sợ bạn trai ghen?



- Cái gì cơ, người ta làm gì có bạn trai.
- Làm giáo viên dạy tiếng Anh, làm chủ nhiệm lớp, Tinh Tinh quả nhiên không đơn giản à.



Dương Thần gặt đầu mãn nguyện:



- Đến lúc đó phát đạt đừng quên Dương đại ca này nha.



Hai vợ chồng ông Lý tự hào mỉm cười, cuộc đời của họ có khá lên là nhờ cô ấy, bây giờ con gái có tiền đồ tốt, tự nhiên thấy hả lòng hả dạ.



Lý Tinh Tinh bĩu môi ngượng ngùng:



- Vậy lúc nào rảnh Dương đại ca đến trường chơi, bằng không làm sao đủ khả năng đối đãi Dương đại ca đây.



- Được, nhất định rồi, trường trung học trọng điểm, anh vẫn chưa đi qua…



Dương thần cười đáp.



Ăn cơm xong, Dương Thần bị ông Lý kéo ra vừa chơi cờ vừa uống trà, thật ra mà nói, nước cờ của ông Lý tuy không hay, nhưng Dương Thần thậm chí còn chẳng biết chơi nên chơi cùng với ông ấy Dương Thần căn bản không thể thắng được, còn Lý Tinh Tinh thì bận rộn cùng mẹ thu dọn đống bát đĩa.



Sau khi thua một ván, Dương Thần cảm thấy bụng mình đang sôi, khiến cho ông Lý phải đợi, hắn vội vàng chạy vào nhà vệ sinh.



Đằng sau khu vệ sinh của nhà ông Lý, có một phòng nhỏ, sau khi đi qua hành lang nhỏ.Dương Thần tò mò đẩy cửa gỗ nhà vệ sinh ra….



- Á!



Âm thanh kinh hoảng truyền vào tai Dương Thần, nhấc đầu mạnh, Dương Thần lập tức đứng ngây người.



Trước mắt rõ ràng là Lý Tinh Tinh vừa mới tắm gội xong, bóng đèn bốn mươi oát không đủ sáng để nhìn rõ, nhưng cũng đủ cho Dương Thần nhìn rõ thân thể trắng như tuyết, màu đen bóng của tóc ngang lưng của một người tràn đầy sức xuân, Lý Tinh Tinh vội vàng lấy tay che lại, lại khó che kín, đành ôm tay theo bộ ngực đi xuống thành một đường cong hoàn hảo, bụng dưới trơn nhẵn không hề bị sẹo, một bàn tay khác của Lý Tinh Tinh thì che chỗ nhạy cảm, một cặp đùi gợi cảm cũng khép chặt nó lại.



Lý Tinh Tinh không biết, cô làm một hành động như vậy, càng làm tăng thêm sự hấp dẫn.



Dương Thần uống một chút rượu, hormone nội tiết bị kích thích, hắn không ngừng nuốt nước bọt, sự ham muốn tăng lên.