Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1161 : Là em đã hại anh ấy

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


Lau vết máu trên mặt, Trương Quốc Bình thấy hai chiếc răng của mình bị lung lay, tức giận đến hộc máu mồm, nhưng nếu như cứ đánh bừa với Thái Nghien thì y thực sự không dám, y nghe nói Thái Nghiên đã từng được huấn luyện trong bộ đội đặc chủng.



Suy nghĩ một hồi, rút lui vẫn là hay nhất, đi tìm cậu mình-Giám đốc sở Chu, có cán bộ cấp sở làm ô dù, Cục trưởng cục cảnh sát thành phố như Thái Nghiên là cái thá gì được?



Hầm hầm nhìn Thái Nghiên một cái, Trương Quốc Bình xoay người vung tay lên, ra hiệu rút lui.



Nhưng không đợi cho y ra đến cửa, một bóng dáng thoắt cái đã chặn ngay trước mặt y, chính là Dương Thần.



Trương Quốc Bình nhíu mày, cười gằn nói:



- Tiểu tử kia, ngươi làm gì vậy?



Dương Thần vẻ mặt lãnh đạm nói:



- Mày mắng người phụ nữ của tao là đồ đàn bà thối, mày còn dám nói người phụ nữ của tao là “thối” cơ đấy, vậy thì sao tao có thể để mày đi được?



- Thế nào, mày muốn đánh cảnh sát sao?



Trương Quốc Bình gân cổ lên nói.



Dương Thần thở dài, lắc đầu vài cái, đá một cước thẳng tắp vào giữa hai chân.



- A!!!!!!!!!!!!!



Một tiếng kêu bi thảm vang lên, Trương Quốc Bình há hốc miệng, hai mắt long sòng sọc, lấy hai tay che lấy phần dưới của mình, cuộn người ngã trên mặt đất.



- Đồn trưởng…Đồn trưởng…



Vài viên cảnh sát thấy choáng váng, đôi nam nữ này thật là hung dữ.



Ở giữa hai chân của Trương Quốc Bình bắt đầu chảy ra một thứ chất lỏng, không biết là máu hay cái gì khác, một thứ mùi ghê tởm bay lên.



Vài viên cảnh sát lập tức đỡ Trương Quốc Bình đang toát mồ hôi lạnh, mặt trắng bệch ra khỏi cửa, nửa giây cũng không dám ở tiếp.




Trong lòng tôi cảm thấy khó chịu, tôi thấy thực ra người chết đã bị kẻ khác hãm hại, sao lưng anh ấy có người đã dùng dao biết chữ…



- Cái gì?



Thái Nghiên la lên thất thanh.



Dương Thần hí mắt lại, đi lên phía trước, cũng không quan tâm đến sự phản đối của y tá, nâng thi thể của Tiếu Dã lên, xốc quần áo anh ấy lên.



Những vết thương phía sau lưng anh ấy xuất hiện, cha của Tiếu Dã và Thái Nghiên đều đứng chết trân tại chỗ.



Chỉ nhìn thấy đằng sau lưng của Tiếu Dã, có người đã dùng sao nhọn khắc lên da, máu chảy ra thành một dòng chữ to: “Báo cảnh sát thì sẽ chết”.



Cha của Tiếu Dã toát mồ hôi lạnh, hai mắt long sòng sọc, ngất ngay tại chỗ, đương nhiên là do tức giận tột độ.



- Bác Tiếu.



Thái Nghiên kinh ngạc, sắc mặt trở nên trắng bệch, giúp y tá đỡ cha Tiếu Dã dậy.



Y tá vội vàng gọi nhân viên chăm sóc đến, đưa cha của Tiếu Dã vào điều trị.



Thái Nghiên hồn bay phách lạc, nhìn thi thể của Tiếu Dã:



- Hóa ra...là em hại anh ấy... Sao em lại ngu xuẩn như vậy chứ... Là em hại anh ấy...



Dương Thần đau lòng, ôm lấy cô:



- Đừng có nói ngốc nghếch như vậy. Cho dù em có che giấu tốt đến đâu, cho dù không phải là em giúp anh ta, dựa vào tai mắt của Lôi Chính Phúc, thì sớm đã phát hiện ra em, và cho người ra tay với cậu ta.



Thái Nghiên nhắm chặt mắt lại, không dám liếc nhìn thêm nữa, vội vàng nắm lấy tay Dương Thần, run rẩy nói:



- Ông xã, có thể giúp em một chuyện không?