Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1206 : Ăn khớp với nhau

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


Dương Thần cảm thấy lạ, vì người đưa Lam Lam về không phải là Mẫn Quyên, mà là một người phụ nữ khác.



Bước chân của người phụ nữ này rất nhanh nhẹn, cứ như là đi không chạm đất vậy, tốc độ cũng khá nhanh, dường như đi lại rất tự nhiên, nhưng chỉ mấy bước chân đã bước xuyên qua đám người đang đứng nhốn nháo ở đây.



Mặc một chiếc áo choàng bằng Kaki màu xám kiểu Anh dài đến đầu gối, phối với một chiếc khăn quàng cổ cũng màu xám, hai tay đút trong túi áo, tóc buộc đuôi ngựa đơn giản ở đằng sau. Nhìn cô ta cùng lắm cũng chỉ mới hai mấy tuổi là cùng, nhưng tính cách có vẻ trầm tính, điềm đạm, chắc chắn, đồng thời còn phảng phất nét gì đó rất thanh tú.



Đi đến gần, Lâm Nhược Khê cũng đã phát hiện ra, không kìm được liền cất tiếng hỏi:



- Chị Thái Ngưng, sao chị lại...



Người phụ nữ đi tới đúng là Thái Ngưng, ánh mắt dịu dàng nhìn Dương Thần, giơ tay ra vuốt ve mái tóc mềm mại của Lam Lam, rồi mới quay ra cười cười với Lâm Nhược Khê.



- Lam Lam và Mẫn Quyên không quen ngồi máy bay lắm, cũng vừa hay chị có việc phải đến Trung Hải, nên đi cùng bọn họ luôn.



Thái Ngưng dịu dàng nói.



Lâm Nhược Khê đương nhiên không cho rằng nguyên nhân Thái Ngưng đến đây chỉ đơn giản có vậy, trước tiên, chắc chắn lúc ở Yến Kinh Quách Tuyết Hoa đã trao đổi rất nhiều với Thái Ngưng, hơn nữa, bộ dạng thân thiết của Lam Lam với Thái Ngưng...



- Mẹ, dì Thái Ngưng thật là lợi hại, có thể bay cao ơi là cao, giống hệt cha vậy.



Lam Lam hưng phấn nói.



- Chỉ biết có bay với bay thôi à, bướng bỉnh quá.



Lâm Nhược Khê véo mũi con gái cười nói.



Dương Thần thì vui mừng nhíu mày:



- Anh còn đang không biết tại sao bên cạnh lại đột nhiên xuất hiện một tu sĩ hóa thần, hóa ra là em, Ngưng Nhi, sao đột nhiên em lại đến đây? Sao không nói trước với anh một tiếng?



Lâm Nhược Khê ngẩn người ra:



- Chị Thái Ngưng đã luyện đến kỳ hóa thần sao?



Thái Ngưng mỉm cười gật đầu:



- Mới từ tối hôm trước thôi, thực ra cũng ở đại viên mãn lâu rồi, bao nhiêu đan dược như vậy, mà còn không có bước đột phá nào thì đúng quả thật là hổ thẹn, muốn đến Trung Hải cũng là để mọi người có sự ngạc nhiên mà.



- Đúng là niềm vui bất ngờ, ha ha, thế này là em và Sắc Vi đều đã luyện đến kỳ hóa thần rồi, cứ như vậy có thể tự chỉnh sửa công pháp cho mình rồi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu.



Tuy nhên... uy áp Hóa Thần trên người em khác rất nhiều so với Sắc Vi, không nói rõ ra được, mặc dù là cùng một quyển công pháp, nhưng dường như vẫn có điểm không giống nhau trong cách lĩnh ngộ.




Vừa vào tới cửa, ánh mắt của Sắc Vi liền tập trung về phía Thái Ngưng, rồi như chợt hiểu ra điều gì đó, cô cười nói:



- Tôi đột nhiên cảm nhận thấy một tu sĩ Hóa Thần ở đây, hóa ra là chị Thái Ngưng.



Tuy rằng hai người không thân thiết với nhau lắm, nhưng cũng biết nhau.



- Chúng ta cũng không hơn kém nhau là mấy, không cần gọi tôi là chị đâu.



Thái Ngưng mỉm cười nói.



Hai người đều đã bước vào kỳ Hóa Thần, nhưng vẫn tương đối tỉnh táo khiêm tốn, nhìn đối phương cũng không thấy gì là gai mắt, đồng thời cũng tò mò rốt cuộc đối phương đã luyện đến trình độ nào rồi.



Với mối quan hệ như vậy, hai người cùng một con đường tu luyện, nên không khỏi liên quan đến nhau.



- Sắc Vi, vừa rồi em đi đâu vậy? Sao bây giờ mới về?



Dương Thần thuận miệng hỏi.



- Thì em tìm một ngọn núi yên tĩnh để tu luyện thôi, bây giờ đi đi lại cũng chỉ trong nháy mắt thôi, đương nhiên là phải tìm một nơi tuyệt vời để tu luyện rồi.



Sắc Vi nói, có chút tò mò nhìn Thái Ngưng:



- Vậy tôi gọi cô là Ngưng Nhi nhé, một khi chúng ta đã cùng luyện một quyển công pháp, chi bằng chúng ta ra ngoài cùng đàm đạo một chút đi.



- Đàm đạo? Ăn cơm đến nơi rồi mà, còn đàm với đạo cái gì nữa.



Dương Thần nói.



Thái Ngưng cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái nói:



- Được thôi, tôi cũng vừa mới bước vào kỳ Hóa Thần, cũng chưa từng thử qua, thế chúng ta đi đâu để đàm đạo đây?



Dương Thần bất lực đứng giương mắt nhìn, hình như khóe môi Lâm Nhược Khê hơi nhếch lên, nhìn bộ dạng kinh ngạc của Dương Thần, trong lòng cô rất vui mừng, rất tò mò, nếu như Thái Ngưng và Sắc Vi đánh nhau thì ai sẽ lợi hại hơn ai đây?



- Thế thì đi ra ngọn núi sau nhà đi, chỗ đó tương đối kín đáo, không làm ảnh hưởng tới ai.



Sắc Vi nói.



Hai cô kẻ tung người hứng. Thái Ngưng lập tức đứng dậy, theo Sắc Vi ra sau nhà.