Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1209 : Cuộc liên hoan

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


- Em không nên ngồi ở nhà cả ngày và cũng không có việc gì để làm, cùng anh chị đưa Lam Lam đến tham gia hoạt động ở nhà trẻ đi, em là dì bé của nó mà.



Lâm Nhược Khê mỉm cười nói.



Tuệ Lâm kinh ngạc, ngơ ngác có chút không hiểu.



- Như vậy không ổn lắm, hôm nay là mời người nhà mà, hơn nữa em…em hiện giờ có thể mang đến cho hai người đôi chút bất tiện.



Tuệ Lâm trong lòng ngứa ngáy, nhưng vẫn nên thẳng thắn nói ra những sầu lo.



- Không phải đã trở thành đại minh tinh nên không bằng lòng ra ngoài với anh chị chứ.



Lâm Nhược Khê cười giỡn nói.



- Đâu có, chị biết là không phải như thế mà, em chỉ sợ mang đến phiền toái cho hai người.



Tuệ Lâm bất đắc dĩ thở dài.



Dương Thần đại khái có thể hiểu được ý của Lâm Nhược Khê, sợ Tuệ Lâm cảm thấy cô đơn, có cảm giác bị chia lìa. Thế nên anh cười và nói:



- Nếu bọn anh là người nhà của em, thì không thể nói là phiền toái, phiền toái chỉ khi đối với người ngoài mà nói thôi, người một nhà với nhau, không thể có phiền toái được.



Người một nhà sao…Tuệ Lâm trong lòng phức tạp liếc mắt nhìn Dương Thần, lập tức mỉm cười gật đầu.







Nửa giờ sau, Dương Thần lái xe, chở một nhỏ hai lớn ba người phụ nữ, đi đến nhà trẻ Vân Hoa.



Nhà trẻ đã được trang trí thành một thế giới rộn rã của Giáng Sinh và năm mới, khắp nơi là những hình hoạt hình rực rỡ và những linh kiện mang phong cách của Giáng Sinh, tuy rằng vài ngày trước có tuyết rơi, cũng may đều đã tan hết.



Chẳng qua, bởi vì thời tiết âm hàn, bọn trẻ mặc dù từ sáng sớm đã chơi đến mức nóng rực lên, nhưng đều mặc những bộ quần áo dày đặc, một đám tiểu bất điểm tròn vo, nhìn cũng đáng yêu khác thường.



Mấy người Dương Thần đưa Lam Lam vào nhà trẻ, Lam Lam rất nhanh liền tìm thấy những cô bạn cậu bạn nhỏ thân thuộc của mình, cô bé thích thú gọi, liền chạy đi tới.



Tuy rằng sự kiện đánh nhau lần trước làm cho không ít đứa trẻ sợ Lam Lam một chút, nhưng tính cách của Lam Lam thật sự rất dễ để có thể kết bạn, hơn nữa những đứa trẻ đối với một sự việc thường rất dễ quên, Tiểu Nhã và vài đứa nhỏ rất nhanh liền cùng chơi với Lam Lam.




Nói xong, cô bé còn làm mẫu há to miệng.



Tuệ Lâm không chịu nổi ánh mắt khờ dại của đứa trẻ này, xem tứ phía cũng không ai nhìn vào bên này, liền tháo khẩu trang, nhét viên kẹo vào miệng nhai nhai và nuốt.



- Như vậy đã được chưa!



Tuệ Lâm cười hỏi.



Đứa bé cười ngọt ngào, gật gật đầu, lúc này mới chạy đi.



Lúc này, trên sân khấu đột nhiên vang lên âm nhạc bài hát “hai con hổ”.



Vừa nghe đến Lam Lam bắt đầu diễn, Tuệ Lâm không quan tâm đến những cái khác, giương mắt nhìn lên.



Chỉ nhìn thấy Lam Lam và những đứa nhỏ cả trai cả gái khác mặc quần áo con rối in hoa văn hình con hổ nhảy ra, trên khán đài bắt đầu biểu diễn những vũ đạo rất ngây ngô.



Dương Thần không kìm nổi phá lên cười, cũng không biết như thế nào, liền có một cảm giác ê ẩm chạy trốn tán loạn giữa mũi.



Nói không rõ là hạnh phúc, thỏa mãn, rõ ràng là một hình tượng rất sung sướng, Dương Thần lại cảm thấy trong mắt có chút ươn ướt.



Lâm Nhược Khê đứng ở phía trước, cũng không để ý đến việc ngăn trở người đằng sau xem biểu diễn, cầm máy chụp ảnh không ngừng vỗ tay, thỉnh thoảng còn hướng về Lam Lam vẫy vẫy tay.



Nghệ thuật hát của Lam Lam quả thực không được tốt cho lắm, nhưng giọng hát non nớt dù sao cũng rất thú vị, cô bé cũng không quan tâm đến nào là chuẩn âm, biểu diễn sung sướng khác thường.



Khúc đầu tiên kết thúc, một đám các bạn nhỏ rời khán đài, những người lớn đều dành cho họ những tràng pháo tay hoan hô nhiệt liệt.



Dương Thần nhìn sang Tuệ Lâm bên cạnh vỗ tay, không đeo cả khẩu trang, vội vàng đeo lên cho cô.



Tuệ Lâm thoáng như mộng tỉnh, vội vàng giúp mình kéo lên, lo lắng nhìn tứ phía, thấy không có ai chú ý mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm



Giáng Sinh này, mọi thứ xem ra đều tràn đầy hòa bình và ấm áp, sung sướng.



Chẳng qua đám người Dương Thần không ai ngờ tới, ngay tại phía bên khán đài một điểm bố trí thiết bị chụp ảnh, một người đàn ông trong tay có chiếc điện thoại di động, lại lặng yên chụp lại liên tiếp những bức ảnh…