Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1210 : Caesar

Ngày đăng: 14:14 19/04/20


Một ngày ở nhà trẻ thấm thoát trôi đi, mãi đến lúc chạng vạng tối, cùng với dòng người ra về, trong không trung mờ mịt lại bắt đầu có tuyết rơi.



Lam Lam chơi cả ngày vừa bước lên xe, không nói câu gì mơ mơ màng màng nằm trong lòng Lâm Nhược Khê ngủ, chép chép cái miệng nhỏ nhắn, dường như còn đang nghĩ về nhà sẽ ăn cái gì.



Lâm Nhược Khê và Tuệ Lâm ngồi ở phía sau xe, trên tay Tuệ Lâm cầm chiếc camera phát lại hình ảnh trên sân khấu chiều nay vừa quay được, phát đi phát lại, cảm giác rất thú vị, cũng không cảm thấy ghét, còn đặc biệt tắt âm thanh để không làm Lam Lam tỉnh giấc.



Dương Thần ngồi một mình phía trước lái xe, nhìn vào gương chiếu hậu thấy hai người phụ nữ ngồi đằng sau cười mỉm và tư thế ngủ của đứa con gái dáng vẻ ngây thơ, trong lòng không khỏi nhộn nhạo những con sóng ấm áp.



Cảm giác thỏa mãn hạnh phúc bình thường như vậy, có phải là niềm tha thiết ước mơ của bản thân lúc đầu về nước, ít nhất thì hiện giờ cái mùi vị này thật sự đang làm cho người ta say đắm, nếu như ở đó không có người nhìn chăm chú vào mình, nếu như không có ai làm phiền toái đến mình, vẫn có thể bình tĩnh qua đi là tốt rồi.



Từ lúc chào đời cho đến nay, lần đầu tiên lễ Giáng Sinh trôi qua trong nháy mắt có chút lưu luyến.



Hôm sau, sẽ đưa Thái Ngưng và Sắc Vi đến một quốc gia bị lãng quên.



Bởi vì đã nói với Ron từ trước, lão nhân đã chuẩn bị đầy đủ tất cả những đồ vật mà hai người phụ nữ yêu cầu, thậm chí ngay cả một người hầu gái chuyên phụ trách chăm lo những việc vụn vặt hàng ngày cũng đã bố trí xong.



Sắc Vi và Thái Ngưng mang theo những đồ dùng nhỏ theo thói quen của bản thân, cũng không mang theo hành lý gì.



Xuất phát từ Hoa Hạ, đưa hai người phụ nữ cấp tốc bay đến Địa Trung Hải, cũng chỉ cần hơn 10 phút, Dương Thần lần đầu tiên đi cùng với người phụ nữ của mình cùng dùng phương thức bay sử dụng tu sĩ như vậy, có cảm giác tuyệt vời.



Tuy rằng đến nơi đã là ban đêm, nhưng vì tu vi của hai người phụ nữ tới rồi Hóa Thần Hậu, ban đêm cũng như ban ngày bình thường đều có thể nhìn thấy rõ ràng, cho nên cũng không ngại để hai người phụ nữ thưởng thức phong cảnh tuyệt vời này.



- Mọi người đến thật đúng lúc, mùa đông ở Địa Trung Hải ôn hòa, nhiều mưa, tuyệt đối không cảm thấy khô ráo, âm u, lạnh lẽo, mọi người xem như đến để hưởng phúc.



Vừa xuống đến mặt đất, Dương Thần liền cười nói.



Sắc Vi và Thái Ngưng quả thực đã bị hấp dẫn bởi phong cảnh dịu dàng uyển chuyển của nơi này, trong mắt tràn ngập thần thái, vốn vì tránh né Hồng Mông mà ra nước ngoài, chung quy có chút không phải là hương vị, nhưng xem ra bây giờ, đích thực là một mũi tên trúng hai đích, đến để hưởng thụ nghỉ ngơi.



Giẫm lên bãi cát mềm mại, Dương Thần dẫn hai người phụ nữ chầm chậm men theo bờ biển, đi theo hướng pháo đài của mình, nơi đó, Ron đã mở rượu sâm banh chờ đợi tẩy bụi trần.



- Ông xã, anh nói nơi này tất cả đều là của anh?



Sắc Vi trên tay cầm một khối vỏ sò vừa nhặt hỏi.




- Hai vị phu nhân, chúng tôi đang nói đến “Đại hội Caesar”.



- “Đại hội Caesar” là cái gì?



Sắc Vi tràn đầy tò mò.



- Ha ha, đơn giản mà nói, chính là trên khắp thế giới, nếu ai cảm thấy quân lính đánh thuê của mình có đủ bản lĩnh thì đến để cùng tham gia so đấu trong hội đánh lộn, sở dĩ lúc đầu gọi là “Đại hội Caesar” là vì để tưởng niệm kỵ binh tinh nhuệ của Đại Đế cổ Rome Caesar, tỏ ý tôn trọng.



Đại hội Caesar thời cận đại, cũng có thể gọi là “Đại hội lính đánh thuê”, mọi người cảm thấy kinh phí thuê của bản thân phải nâng cao, vậy thì ngay tại nơi so đấu này phải đạt được thứ bậc cao, đây cùng là để đoàn quân đánh thuê mới có thể nâng cao bậc thang danh vọng.



Khi Đại hội Caesar được tổ chức ở Thế chiến II, do quân đánh thuê quá đông mà phải dừng việc tổ chức lại, nhưng sau Thế chiến II, đặc biệt là thập niên gần đây, cứ cách bốn năm lại tổ chức một lần.



Sự kiện lớn vậy, những người tham gia không chỉ là những khách hàng lớn trên thế giới núp ở hậu trường kia, mà còn có đại biểu của các nước được phái đến để xem những đội quân đánh thuê nào đáng được trả giá cao.



Cho nên, bất kì một đội quân đánh thuê có tiếng nào cũng đều đến tham gia, nếu không sẽ bị cho là không có thực lực, như vậy sao còn có thể có nguồn thu nhập.



Nghe đến những cái này, một người vốn xuất thân ở xã hội đen như Sắc Vi cũng được, hay một người bản thân là một thành viên của tổ chức đặc biệt của quốc gia như Thái Ngưng cũng được, lập tức đều có một hứng thú mãnh liệt.



Đôi mắt hai người phụ nữ sáng lên, cái này so với biểu diễn múa hát gì gì đó còn có ý nghĩa hơn nhiều! Lính đánh thuê trên khắp thế giới đến đánh lộn? Quá là kích thích.



- Ngài Ron, bốn năm trước đội quân lính đánh thuê nào đã giành được quán quân?



Sắc Vi hỏi.



- Là Hải Ưng, hiện nay mạnh nhất trên thế giới không phải là hai đội quân Hải Ưng và Bão Cát sao?



Thái Ngưng liền nói.



Nhưng Ron lại bất lực lắc đầu:



- Phu nhân, thật đáng tiếc, quán quân lần trước không phải là Hải Ưng của Minh Vương các hạ, cũng không phải là Bão Cát của chiến thần bộ hạ…