Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 122 : Xem phim nhiều quá mà

Ngày đăng: 14:01 19/04/20


Trong nháy mắt không gian trở lên lạnh lẽo đến mức khó thở, bất kì ai nhìn thấy nhìn thấy tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc này đều run sợ.



Sắc Vi dường như không nhìn thấy họng súng bất kì lúc nào cũng có thể phát ra tia lửa chí mạng, bình tĩnh nói:



- Nếu con không muốn nghe lời của ba, cũng không muốn để ba tiễn con lên đường thì sao?



- Không đời nào, ba không định cho con con đường thứ ba đâu.



Tư Đồ Minh Trạch nhếch mép cười khểnh, đôi mắt diều hâu như đang săn thỏ vậy.



- Con giúp cha hiến kế.



Sắc Vi cười sảng khoái, giống như cô công chúa bướng bỉnh, lại giống như cô tiểu thư ngỗ ngược khi làm điều gì sai trái.



Vừa dứt, Trương Hổ vỗn dĩ đứng yên đằng sau Tư Đồ Minh Trạch, đột nhiên từ trong ngực rút một khẩu Browning, chĩa nòng súng đen xì về phía Tư Đồ Minh Trạch!



Từ Đồ Minh Trạch cảm nhận được cảm giác lạnh lạnh sau gáy, cái cảm giác ớn lạnh đó nói cho ông ta biết đó là cái gì!



- Trương Hổ..



- Lão Hổ ngươi muốn chết à!



- Khốn kiếp ngươi đang làm gì đấy!



Đám người của hội Tây Minh có mặt không thể tin được có lại có thể chứng kiến tình cảnh kịch tính đến vậy, sự phản bội bất ngờ của Trương Hổ làm cho chúng không kịp đề phòng.



Đây không phải lần đầu tiên Trương Hổ làm cái việc này, lần đầu tiên cầm súng chỉ vào đầu đại ca Trần Đức Hải và chơi trò bóp cò đánh cược mạng sống, cuối cùng lại trở thành đại ca trong địa bàn của Trần Đức Hải. Đây là lần thứ hai, nhưng lần này được trực tiếp thăng cấp cầm súng chĩa thẳng vào đầu hội trưởng hội Tây Minh, không thể không nói là không có tiến bộ vượt bậc.



Đúng là trăm hay không bằng tay quen, Trương Hổ cho thấy sự vững vàng, khi mở chốt an toàn, mở miệng cười lớn vào mặt đám người có mặt:



- Một lũ ngu ngốc, ông mày từ trước đến nay chỉ có nghe lệnh của cô Sắc Vi, chúng mày nói ông mày đang làm gì?!



Đám người của hội Tây Minh đầy kinh ngạc, vẫn chưa hiểu ra rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.



- Lão Hổ, Trần Đức Hải thực ra bị ngươi phản bội, trừ khử đúng không?



Tư Đồ Minh Trạch đang bị họng súng chĩa vào nhưng không hề nao núng, sắc mặt cực kì bình tĩnh hỏi.




Dương Thần nhíu mày, trong lòng không hề muốn vì trong cái hoàn cảnh này mà gặp phải nguy hiểm, nhưng có vài phần lo lắng, chẳng lẽ tối nay phải lộ diện...



Có đến gần một năm không bị lộ rồi!



- Tuy võ công của ta cũng chẳng ra làm sao, nhưng dù sao Sắc Vi cũng là con gái ta, người làm cha như ta dù sao cũng có chút ít gen thể thao ưa thích vận động.



Tư Đồ làm ra vẻ cứ như chuẩn bị vận động, lắc đầu vài cái, ưỡn ngực, nhìn thẳng vào Trương Hổ đang nằm trên sàn, và nói:



- Lão Hổ, có phải mày thật không can tâm, không can tâm vì sao đám anh em của mày lại phản bội mày?



Trương Hổ không trả lời, chỉ gương mắt nhìn trừng trừng vào Tư Đồ Minh Trạch.



- Thật ra, vấn đề rất đơn giản.



Tư Đồ Minh Trách tự hỏi rồi tự trả lời, nở một nụ cười nham hiểm rồi nói:



- Vì chúng không phải là người của mày.



Nói xong, Tư Đồ Minh liền bảo vài thằng vệ sĩ tháo bỏ kính râm, vỗ tay đắc ý hỏi:



- Thế nào, có phải không nhận ra thằng nào không? Đúng vậy, vì chúng nó đều là người của tao, hai mươi thằng vệ sĩ mày lựa chọn, tao biết đều là tâm phúc của mày.. Do vậy tao đã sớm tiễn chúng nó về với tiên tổ rồi...



Trương Hổ vừa nghe xong, mắt ngấn lệ, cho dù bị trói chặt, cũng không đau như thế, anh ta cũng không ngờ rằng những người anh em do anh ta dạy dỗ và trung thành tuyệt đối, lại bị tên Tư Đồ Minh Trạch hãm hại.



- Kẻ phản bội thì sẽ có kết cục của kẻ phản bội, từ khi ngươi phản bội Trần Đức Hải ngươi đã nên chạy trốn chứ không phải ở lại bên ta làm gián điệp.



Tư Đồ Minh Trạch cười nhạt:



- Ngươi nghĩ ngươi thông minh lắm sao? Ngươi nghĩ ta làm hội trưởng hội Tư Đồ mười mấy năm qua chỉ là hư danh thôi à, ta thật sự ngốc vậy sao? Ta giữ lại ngươi chẳng qua chỉ muốn tìm ra thêm những kẻ gián điệp khác, bây giờ mục tiêu đã hoàn thành, nhiệm vụ của ngươi cũng đã hết, để ta xử lý xong con gái của ta thì sẽ sờ đến ngươi, ngoan ngoãn nằm đó đi. Ngươi nghĩ ai cũng ngu ngốc như lão Trần Đức Hải sao? Có lẽ ngươi xem phim nhiều quá rồi đó!



Tư Đồ Minh Trạch dùng sức đạp mạnh lên chân Trương Hổ, Trương Hổ cắn răng nhẫn nhịn.



Tư Đồ Minh Trạch quay sang nhìn Sắc Vi:



- Được rồi, con yêu, nói cho cha biết, bây giờ con sẽ lựa chọn thế nào?