Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1224 : Thí thần giả

Ngày đăng: 14:15 19/04/20


- DEICIDE…



Một hình xăm màu đỏ tươi chói mắt!



- Thí… thần… giả…



Dương Thần thì thào từng chữ một, Dương Thần cũng sẽ không khờ dại mà nghĩ bọn họ giống như những thanh niên trẻ nhàm chán khoác lác với nhau về trang phục và các bộ vị trên người nữ nhân.



Ron ở một bên quan sát, cũng là một lão già thành tinh, rất nhanh thấy được mấy hình xăm trên tay những người kia, sắc mặt lập tức xanh mét!



Thí thần?! Khẩu khí thật lớn!!



Mấy năm trước, khi Dương Thần hạ gục Minh Vương cướp lấy Thần Cách, cũng chưa dám nói tới thí thần, bởi vì lúc ấy bản thân chưa thực sự đủ sức để chịu đựng được Thần Cách, chỉ là gặp được cơ duyên, đúng lúc Minh Vương muốn tự giải thoát mình mà từ bỏ Thần Cách.



Cái gọi là “Thí thần thành thần” thực ra là cách gọi được truyền lưu bên ngoài và đã khoa trương lên nhiều mà thành, bản thân Dương Thần cũng chưa bao giờ cảm giác được là mình đã thí thần.



Trên thực tế mà nói, từ ý nghĩa nào đó thì đạt đến cấp bậc mười hai vị Chủ thần của Thần Minh, thì không thể nào chết được, trừ phi bản thân buông tha việc luân hồi, tự nguyện truyền lại Thần Cách hoặc là tán đi thần thức.



Chủ thần là những tồn tại siêu nhiên của thần tộc, không chỉ có Quy luật không gian đã tu luyện đến tầng thứ cực cao, tinh thần lực của bản thân cũng rất mạnh mẽ, chính là để bảo tồn bản thân cùng Thần Cách và thần thức để tiến hành luân hồi.



Mà độ mạnh yếu của Quy luật không gian cùng tinh thần lực cao hay thấp, cũng quyết định thời gian dài hay ngắn để một chủ thần thức tỉnh sau luân hồi.



Năm tên áo bào trắng mặt vàng trước mắt này, lại lấy DEICIDE làm hình xăm chung, khiến cho Dương Thần không khỏi tò mò về lai lịch của bọn họ.



Lúc này, Nasri rơi xuống đất, nhếch miệng cười:



- Xuống vừa đúng lúc, tránh được việc phá hủy gian phòng của chúng ta.



Nói xong, gã đàn ông đầu trọc này lại lần nữa giống như khẩu súng không nòng xoắn như đạn pháo mà vọt tới, để lại một vệt dài mà lao lên với một trận kình phong, mỗi bước chân đạp xuống đều có tiếng chấn động của mặt đất.



Lúc này gã áo bào trắng ở giữa mới thản nhiên giơ tay lên, nắm tay thành trảo!



- Phịch!



Nasri vừa đến trước mặt năm người kia khoảng một mét, bỗng nhiên lập tức bị bắn ngược trở lại.



- Á!!!!!!!




Tên tóc dài Dimont lườm hắn một cái.



Ron nhanh chóng thanh toán cho Hassan một tờ chi phiếu, sau đó đi tới hỏi:



- Minh Vương các hạ, nếu nơi này không thể ở, vậy chúng ta đến một khách sạn khác ở bờ biển Cassano đi, nơi đó có gia tộc bọn tôi đầu tư, tuy rằng khoảng cách tới sân đấu hơi xa một chút, nhưng điều kiện không kém nơi này là mấy.



Fidero ở một bên lại có chút vội:



- Cha, như vậy phương tiện đi lại sẽ có chút khó khăn a.



Ron nhíu mày:



- Vì sao?



Fidero không nói chuyện, mà ánh mắt liếc qua Thái Ngưng và Sắc Vi vẫn im lặng từ trước tới giờ, trong mắt có vài phần lo lắng.



Ron đột nhiên nhớ tới cái gì, cẩn thận đứng lên suy nghĩ.



Sắc Vi và Thái Ngưng vẫn có chút tò mò với mấy tên quái nhân áo bào trắng, cũng không chú ý tới vẻ mặt cổ quái của cha con Ron.



Dương Thần cũng hiểu được, vỗ vỗ bả vai nhỏ bé của Fidero, mang theo thâm ý mà cười nói:



- Chớ có suy nghĩ quá nhiều, người phụ nữ của ta cũng không phải kẻ bình thường, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.



Cha con Ron lúc này mới hơi có vẻ xấu hổ gật đầu, mời đám người Dương Thần lên xe, Nasri và năm tên đi dự thi, tự nhiên cũng cùng đi tới.



Đám người bên ngoài khách sạn Federico tản đi, năm tên áo bào trắng vẫn đứng trên tầng cao nhất của khách sạn, nhìn theo đoàn xe Dương Thần rời khỏi.



- Erskine, cứ như vậy thả hắn rời đi sao, hắn giống như là không lo ngại chúng ta chút nào.



Một gã áo bào trắng lên tiếng hỏi.



Gã áo bào trắng ở giữa cười lạnh một tiếng:



- Một Chủ thần thay đổi giữa chừng, tự nhiên không có năng lực gì… Không nên gấp, trò hay vẫn chưa bắt đầu, chờ bọn hắn đến đông đủ, giải quyết một lần, chẳng phải là nhanh hơn sao?