Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1225 : Gà móng đỏ và con chim non
Ngày đăng: 14:15 19/04/20
Trên đường đi tới khách sạn Cassano, Dương Thần không nói một câu nào chỉ yên lặng ngồi sau, ngồi ở phía trước hai cha con Ron và Fidero đều có chút không đoán được chủ nhân rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Qua một lúc lâu, Dương Thần bỗng nhiên mở miệng nói:
- Đi kiểm tra cho tôi, tên của những người trong đội ngũ dự thi, cả tên của đội ngũ nữa, cả lai lịch, càng tỉ mỉ càng tốt, trước khai mạc đại hội ngày mai nói cho tôi biết.
-Vâng, Minh Vương các hạ.
Fidero gật đầu, trên thực tế, ông ta cũng đã sớm phái người đi điều tra.
Dương Thần lại là phối hợp lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Christine, bây giờ ở nước Mĩ còn đang là buổi sáng, vị đại minh tinh này rất nhanh sẽ nhận điện thoại.
- Hades, lại đi đâu vậy, vì sao số điện thoại của cậu lại hiện là không biết.
Christine cười hỏi.
- Đảo Sicily.
- Ồ... Cậu còn có hứng thú đi nhìn đại hội Caesar? Định khích lệ thuộc hạ của cậu sao, bọn họ sẽ có áp lực đó.
Christine trêu chọc nói.
Dương Thần khẽ thở dài:
- Hiện tại tôi cũng không có tâm trạng đi quản chuyện đại hội Caesar, cô đoán xem tôi vừa mới nhìn thấy cái gì?
- Cái gì? Người đẹp sao?
- Tôi không đùa giỡn với cô.
Dương Thần bất đắc dĩ nói.
- Tốt... Cậu nói đi, tôi đang nghe đây.
Christine cười nói.
Dương Thần lúc này mới lên tiếng:
- Hoá ra Ngưng Nhi còn không có bị người khác gây họa, hì hì, Ngưng Nhi em yên tâm, chị sẽ ở bên cạnh cẩn thận nhìn em, đồng thời chỉ dạy luôn.
Sắc Vi cũng cười nói.
- Đi, cô còn không lớn hơn tôi đấy!
Thái Ngưng cảm giác lần này mình xong đời rồi, không ngờ bị một nam một nữ này liên kết lại khi dễ mình.
- Đợi qua đêm nay cô so với tôi mới lớn hơn, hiện tại cô chỉ là em nhỏ thôi.
Tay Sắc Vi cực kỳ nhanh đặt trên mông Thái Ngưng mà nhéo một phát!
Thái Ngưng trúng chiêu, cũng không chịu thua, trải qua mấy ngày nay thật quá nhàm chán, hai người phụ nữ vui đùa ầm ĩ cùng nhau không ít lần, cũng không mắc cở nữa, trực tiếp hướng ngực Sắc Vi chụp tới!
Trong lúc nhất thời, hai người phụ nữ ở trong phòng nhảy lên nhảy xuống, cũng may trần nhà ở đây cao, mới không bị đụng đầu vào vách.
Dương Thần cảm thấy chẳng biết phải làm sao, cũng chỉ biết nhìn cảnh đẹp ý vui, chỉ tiếc nếu cởi hết quần áo mà nhảy, vậy thì hay rồi, không khỏi mong cho bữa tiệc tối nay nhanh kết thúc, để trở về cưỡi ngựa xách thương ra trận...
Đúng lúc này, ngoài cửa có người gõ cửa.
- Vào đi.
Dương Thần ra hiệu cho hai người phụ nữ trước tiên nên an phận.
Người tiến vào là Ron, sắc mặt Ron tương đối cục xúc bất an, miễn cưỡng cười nói:
- Minh Vương các hạ, Solon anh ta đã đến... Macedonia, Edward mấy người bọn họ cũng đã tới, đang chờ gặp ngài.
- Ồ, muộn như vậy mới đến.
Dương Thần nhìn sắc mặt của Ron rất không thích hợp, hỏi:
- Ông làm sao vậy, có chuyện gì giấu tôi phải không?
Ron cười khổ, giống như lấy hết dũng khí mà nói:
-Tôi hy vọng... Ngài đợi lát nữa có thể nhớ lại tình cảm nhiều năm qua, đừng giết chết Solon tướng quân…