Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 126 : Lỗi nhỏ đáng xấu hổ

Ngày đăng: 14:01 19/04/20


Là một nhân viên mua đồ ăn sáng vĩ đại, Dương Thần cảm thấy các mỹ nữ không xếp hàng nghênh đón mình thì thật không lễ phép. Nhưng hắn càng tò mò hơn khi thấy đám phụ nữ này lại đang thảo luận cái vấn đề gì đây. Thế là hắn đặt đồ ăn sáng xuống rồi liền đến văn phòng làm việc của Lưu Minh Ngọc ngay.



Triệu Hồng Yến mắt tinh, nhìn thấy Dương Thần đi tới liền vẫy tay về phía hắn nói:



- Dương Thần, mau tới chúc mừng chị Minh Ngọc. Nói mấy câu may mắn nghe xem nào.



- Chúc mừng cái gì đó?



Dương Thần cười ha hả hỏi.



- Chị Minh Ngọc đã thăng chức lên làm Trưởng ban Quan hệ xã hội rồi. Thế nào, lợi hại chưa?



Một người vui sướng hài lòng nói.



Dương Thần có chút không ngờ, lại nhìn lại Lưu Minh Ngọc đang bị vây quanh bởi mấy mỹ nữ, dường như vẻ mặt bất đắc dĩ và ngượng ngùng nhưng trong đôi mắt đẹp nghiễm nhiên lộ ra tia vui mừng từ trong nội tâm cô.



- Đáng chúc mừng lắm.



Dương Thần nói xong liền chỉ vào đống đồ ăn sáng mình vừa mua.



- Thật may tôi đã tính trước rồi. Bữa sáng hôm nay đã mua nhiều hơn hai quả trứng luộc lá trà. Ừ, là quà để chuẩn bị cho Trưởng ban Lưu.



Tất cả các mỹ nữ lập tức giận dỗi thể hiện sự phản đối với cái sự không biết xấu hổ này của Dương Thần. Cái này gọi gì là chúc mừng chứ? Hai quả trứng tặng cho phụ nữ thì để làm gì?



Lưu Minh Ngọc không quen với tình huống được nhiều người ủng hộ nhiệt tình thế này, cô đứng dậy cảm ơn các chị em xong rồi bảo mọi người quay về vị trí của mình, đừng để chậm trễ thời gian làm việc.



Dương Thần tò mò hỏi:



- Chị Minh ngọc là Trưởng ban, vậy thì Trưởng ban Mạc sẽ đi làm gì? Bị sa thải rồi sao?



Lưu Minh Ngọc lườm hắn một cái:


Buổi chiều sau khi tan ca, Dương Thần tắt máy tính, chuẩn bị về nhà. Đúng lúc đó thì điện thoại liền vang lên.



Dương Thần vừa nhìn, không ngờ lại là Lâm Nhược Khê gọi đến.



Buổi chiều hôm qua bà xã mình tính khí đã không tốt lắm rồi, sau đó một đêm liền mình không về nhà, còn tưởng rằng tính khí sẽ càng tệ không thèm để ý gì đến mình nữa, không ngờ lại gọi điện thoại đến nhanh như thế.



- Em yêu, em lại nhớ đến anh rồi hả?



Dương Thần cười đùa giỡn.



Đầu dây bên Lâm Nhược Khê trầm mặc một hồi, sau đó mới nói:



- Anh vẫn ở công ty sao?



- Ừ, sao thế?



- Xe của em hỏng rồi. Không chạy được nữa.



Xe của Lâm Nhược Khê là chiếc xe Bentley lắp ráp ở Anh. Xe của Anh thì nổi tiếng tao nhã, thợ tay nghề khéo léo. Đáng tiếc là chiếc xe do đất nước cứng đầu chế tạo này có một lỗi bất đắc dĩ, tương ứng với sự chế tạo tinh tế của nó, tính năng và tính thích ứng của chiếc xe lại có rất nhiều điểm không bằng xe của Đức, Nhật v.v. Điều càng đáng xấu hổ hơn chính là xe của Anh bất luận là Aston Martin hay là Bentley, Rolls-Royce, đều có một số lỗi nhỏ, trong đó lỗi đầu tiên chính là các kiểu chết máy.



Đương nhiên, kỹ thuật của những chiếc xe này thì không thể nghi ngờ, nhưng hoàn toàn chính là vì những kỹ thuật tinh vi tiên tiến này khiến cho những chiếc xe Limousine này luôn bị gián đoạn bởi những nhân tố nhỏ bên ngoài.



Ví dụ điển hình nhất, chính là chiếc xe Bentley trị giá trăm triệu bảng Anh của nữ hoàng Elizabeth đệ nhị đã từng để nữ hoàng ở lại trên đường, cuối cùng bất đắc dĩ nữ hoàng phải dùng chiếc xe Jeep chán nản về nhà.



Xe của Lâm Nhược Khê không thể chạy được, là ý gì đây? Đương nhiên là muốn có người đón cô về nhà rồi.



Dương Thần không ngờ vì một lý do kỳ quái như thế, Lâm Nhược Khê mới gọi điện thoại cho hắn. Nhưng nghĩ lại ngoài lý do này ra, cũng không có lý do gì để gọi hắn nữa.



Để tránh bị người của các công ty khác nhìn thấy, hai người hẹn nhau khoảng sau nửa giờ đồng hồ nữa thì sẽ gặp nhau ở sau bãi đậu xe. Đến lúc đó bãi đậu xe cơ bản là không có người. Bởi vì Quốc Tế Ngọc Lôi không có khái niệm thêm giờ, muốn làm thêm giờ cũng là về nhà làm thêm.



Nửa tiếng sau, Dương Thần thảnh thơi đến chỗ dừng xe của Lâm Nhược Khê, bật sáng đèn xe.