Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1268 : Đầy tháng đẫm máu

Ngày đăng: 14:15 19/04/20


Không ít khách mời toát ra một luồng khí lạnh, trong lúc nhất thời, toàn bộ tiệc rượu đều im lặng.



Cái gan của Lương Chấn cũng khá được, thân thế của Dương Thần và Lâm Nhược Khê đều có chút quanh co, có thể nói là không ít người trong lòng đều biết rõ, nhưng trong điều kiện tiên quyết không có lợi, cũng không cần thiết phải mạo hiểm chọc giận Dương - Ninh hai gia tộc, đi nói ra trực tiếp!



Những lời vừa nói ra, như nước đã đổ đi, chỉ cần nhìn một chút giờ phút này, sắc mặt u ám của Ninh Quang Diệu, liền có thể biết được, tình trạng tâm lý của chủ nhân Dương gia.



- Sao vậy? Mọi người đều không dám nói? Thật là những kẻ đáng thương vừa giả dối vừa hèn nhát, trong lòng mọi người rõ ràng đều coi thường bọn họ, nhưng lại ở đây nịnh hót, mọi người sống như vậy, không thấy mệt mỏi sao?



Lương Chấn khinh miệt nói.



Sắc mặt Lâm Nhươc Khê ảm đạm một hồi, tuy rằng cảm thấy rất tức giận, nhưng những lời Lương Chấn nói kỳ thực cũng không sai, rất nhiều người trong hội trường, trong lòng nhất định đang lén chế giễu cười nhạo thân thế của mình.



Dương Thần hơi đau lòng dang tay ôm lấy bờ vai của người phụ nữ, mặc dù trái tim như lửa đốt, nhưng không biết tại sao, chỉ cảm thấy ở đó có cái gì không đúng.



- Tên tóc vàng, nơi này là Lý gia, cũng tha thứ cho cậu ở đây giương oai chửi bới loạn?



Lập tức có người bắt đầu thổi phồng, thừa cơ hội muốn nịnh bợ Lý gia.



Lý Vân Bằng ra hiệu cho mọi người im lặng, sắc mặt bình thản nói:



- Cháu Lương, tôi thấy có thể anh đã uống nhiều rồi, hay là hôm nay hãy rời hội trường đi nghỉ ngơi trước đi, đợi đến khi tỉnh lại, lại đến đàm phán.



- Sao? Mọi người muốn lén bịt miệng tôi? Chẳng qua tôi nói vài lời chân thực, mấy trăm người ở hội trường hôm nay, chẳng lẽ mọi người có thể để một chút tin tức cũng không được lộ ra?



- Tôi nói cho mọi người biết, chính là tôi đã nhìn thấy mọi người được gọi là những nhà quyền thế ở Yến Kinh khó chịu!



- Lý gia các ông ra vẻ đạo mạo như vậy, còn khua chiêng gõ trống mà tổ chức tiệc rượu đầy tháng, còn ai không biết Đường Tâm, con dâu của các ông trước kia Nghiêm Bất Vẫn đã dùng qua? Ai không biết đứa bé kia là giống nòi của Nghiêm gia?



- Các ông còn không biết xấu hổ mà mời các vị khách đến yến tiệc lớn như vậy, các ông còn xứng đáng là một trong “tứ đại gia tộc”? Tôi nhổ vào! Nếu không phải cha tôi để tôi đến đây, tôi cũng ngại mà đến đây bẽ mặt!



Nói năng hùng hồn đầy lý lẽ không kiêng nể, làm cho khách mời xung quanh cũng thiếu chút nữa là không nhận ra người thanh niên này!



Nói anh ta có gan đã không còn đủ để so sánh rồi, quả thực là vô cùng to gan lớn mật.


Một người đàn ông trẻ tuổi, vừa mới từ một con cừu non dịu dàng, trong nháy mắt hóa thành con sư tử mạnh mẽ hung bạo.



Lý Mạc Thân và Ninh Quang Diệu đều híp mắt, mỗi người đều có chút suy nghĩ, nhưng Lý Độn lại nhếch mép hưng phấn, hướng về Dương Thần giơ ngón tay cái.



Dương Thần quay đầu lại nói:



- Bà xã, bế con gái, không phải còn muốn đến vườn bách thú xem voi sao?



- À?



Lâm Nhược Khê suýt không kịp phản ứng, nhưng lập tức “ah” một tiếng.



Người phụ nữ nhíu lông mày, tuy rằng cảm thấy ghê tởm, nhưng cũng may đã quen hơn so với ngày xưa rồi, xoay người ôm lấy Lam Lam.



Cô bé tiểu mập lại có chút hưng phấn nhìn cha giết người, chớp hai mắt, không một chút sợ hãi.



Dương Thần hướng về phía Lý Vân Bằng cười:



- Chú, ở đây mọi người hãy thu dọn nhé, nếu Lương gia có ý kiến, hãy bảo bọn họ tới tìm cháu.



Nói xong, Dương Thần tự mình ra ngoài cửa, nhưng nơi mà hắn đi qua, tất cả khách mời đều cuống quýt theo bản năng lui ra hai bên mở đường.



Lý Vân Bằng và Lý Mạc Thân trao đổi ánh mắt, đều khẽ cười khổ sở, nhưng rất nhanh liền trấn tĩnh lại.



Nếu Dương Thần đã làm như vậy, nhất định đã có tính toán của hắn, Lý gia cũng không cần phải buồn lo vô cớ nhiều như vậy.



Thi thể rất nhanh liền được đám đặc công khiêng đi, tiệc rượu cũng sớm chấm dứt, nhưng không có bất kỳ đại biểu của một gia tộc nào cảm thấy không vui, tiệc rượu đầy tháng lần này, quả là rất kích thích, rất phong phú!



Nhưng tất cả mọi người đang bàn bạc sau lưng, nếu Lương gia biết được người con thứ được phái đến bị giết, sẽ cư xử thế nào, khi Lý gia bố trí ổn thỏa thi thể không đầu ở trong nhà xác bệnh viện quân khu, lại xuất hiện một màn quỷ dị…



Khi nhà xác đúng lúc không một bóng người, trên chiếc giường đơn ở giữa, thi thể không đầu của Lương Chấn, từ trong các lỗ máu từ các cọng lông nhỏ, tiết ra những sợi tơ màu xám bạc nhỏ li ti.



Những sợi tơ này, vốn không thể bị bắt bởi dụng cụ theo dõi của nhà xác, nhanh chóng xuyên thấu qua khe hở của gạch men sứ trên mặt đất, ngấm vào lòng đất, nhanh như chớp…