Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1281 : Đại nghĩa diệt thân

Ngày đăng: 14:15 19/04/20


- Trảm trừ? Ha ha…



Dương Thần không kìm nổi bật cười ra tiếng, ánh mắt khó lường nhìn Uông Sĩ Ba:



- Ông khẳng định rằng chỉ dựa vào đám người các ông, có thể giết được tôi?



Uông Sĩ Ba sắc mặt không thay đổi:



- Nhớ lại tình cảm của ân sư, có thể giao cậu cho tòa án quân sự để tiến hành thẩm lí và phán quyết, xét tình hình cụ thể để xử lý, nhưng, nếu cậu dám miệt thị uy nghiêm của quân đội Hoa Hạ ta, vậy hãy thứ lỗi cho chúng tôi không khách khí!



Đang lúc giương cung bạt kiếm, vài chiếc xe jeep quân dụng màu đen từ xa đi tới.



Sau khi quân đội bảo vệ khu vực ngăn lại, người trong xe liền giơ ra một quyển chứng nhận màu đen, quân đội lập tức cho đi.



Mấy chiếc xe jeep màu đen chạy tới trước cửa lớn của Dương gia, từ trên xe bước xuống, rõ ràng là Thái Vân Thành dẫn vài tên đặc công của Viêm Hoàng Thiết Lữ.



Thái Vân Thành mặc bộ quân phục, sắc mặt căng thẳng không tự nhiên, bát bộ chúng gồm Thiên Long, Hỏa Pháo, Dạ Lang và thành viên của Long Tổ đi theo sau anh ta, cũng có tình bằng hữu với Dương Thần.



- Thái Vân Thành, anh tới làm gì vậy?



Uông Sĩ Ba nhíu mày hỏi.



- Uông tư lệnh, trước khi thảm kịch chưa gây thành, hạ lệnh rút quân thôi.



Thái Vân Thành có chút áy náy nhìn vào mắt Dương Thần, sau đó khuyên giải Uông Sĩ Ba.



Uông Sĩ Ba bất mãn hừ lạnh một tiếng:



- Đơn vị đặc thù của cậu, dường như không hề liên quan tới quyền lực bộ đội chính quy chúng tôi, cậu càng không có quyền đến ra lệnh cho tôi.



- Tôi không ra lệnh cho ông.



Thái Vân Thành thở dài:



- Lúc này đây thực sự không thể không ra mặt can thiệp, tôi không muốn nhìn thấy hiện tượng thương vong thê thảm và nghiêm trọng diễn ra trong quân đội thuộc đất nước của chúng ta.



- Ý cậu là, một tên Dương Thần nhỏ mọn, chúng tôi cũng không bắt được sao?


Thái Vân Thành sắc mặt trắng nhợt, buông tay Dương Thần ra một cách cứng đờ, thở dài, ra hiệu cho đám người Thiên Long quay lại xe.



Nhìn thấy Dương Thần đi về phía quân đội, Thiên Long sốt ruột hỏi han:



- Tướng quân, để cậu ấy đi sao? Có thể …



- Chúng ta không có quyền hạn lộ mặt can thiệp một cách rõ ràng, rời khỏi đây, đồng thời liên hệ với bộ công an, duy trì giới nghiêm của giao thông trong phạm vi mười dặm ở xung quanh, nhanh.



Thái Vân Thành ra lệnh.



Đám người Thiên Long không dám lề mề, lập tức lên ô tô rời đi.



- Cha, không đi ngăn cản tên tiểu tử kia sao?



Dương Phá Quân thấp thỏm không yên, nói.



Dương Công Minh híp mắt nhìn một lát, lắc lắc đầu:



- Dặn phía dưới, không có mệnh lệnh của ta, những người trong gia tộc, không ai được phép tự tiện hành động.



Dương Phá Quân không biết làm sao, đành đáp ứng.



Dương Liệt đứng một bên, sắc mặt có chút khẩn trương, cũng trầm mặc không nói.



Vô tri vô giác, Dương Thần đã vào được vòng vây của hơn mấy chục súng liên thanh, hai bên và phía trước đều là xe tăng và xe thiết giáp.



Uông Sĩ Ba không hề sợ hãi đứng đối diện với Dương Thần, hỏi:



- Đến để thú tội sao?



Dương Thần lắc đầu, cười không nói.



Uông Sĩ Ba mắt như lôi điện, cao giọng nói:



- Tôi biết thân thủ của cậu cực cao siêu, thậm chí vượt xa so với tưởng tượng của chúng tôi, để không tạo nên quá nhiều thương vong, trước khi tôi đến đây đã bố trí đại đội bắn tỉa tinh nhuệ nhất, bố trí xung quanh toàn Dương gia.



- Cho dù bản lĩnh của cậu có lớn, nếu cậu dám động thủ, tôi sẽ ra lệnh cho tay súng bắn tỉa, bắt đầu tiến công, đến lúc đó, cho dù cậu có thể chiến đấu với chúng tôi, thì nữ thân quyến trong gia đình cậu, và những tên vệ sĩ vô tội của Dương gia, không ai có thể cứu nổi nữa…