Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1284 : Có phải rất thất vọng không

Ngày đăng: 14:16 19/04/20


Khi cái đầu người chết không ngắm mắt rơi xuống mặt đất vẽ lên một đường máu, tất cả các quân sĩ mới giật mình bừng tỉnh!



Thật giống như từ trong cơn ác mộng tỉnh lại, phát hiện cảnh kinh khủng trong mơ thật sự tồn tại, trong mặt mọi người lộ ra chứng cuồng loạn sợ hãi thật sâu.



Chết như vậy ư?



Đường đường một Tư lệnh quân khu, nhân vật cấp bậc Thiếu tướng, cứ như vậy… bị chặt đầu?



Dương Thần nói cho bọn họ biết tất cả như bọn họ đã thấy, bởi vì hắn đã đem thi thể không đầu của Uông Sĩ Ba ném xuống đất.



Trên tay Dương Thần nhỏ xuống máu loãng, rất hiển nhiên, tất cả không phải máu của bản thân hắn.



Đứng trước Đại viện Dương gia, Dương Phá Quân sắc mặt trắng bệch, run rẩy môi,



- Cha, nó… nó giết chết Uông Sĩ Ba? Bây giờ… giờ phải làm sao?



Trong mắt Dương Công Minh sau khi hiện lên tia đau xót, thay đổi thành trầm tĩnh như nước,



- Người đều đã chết, còn có thể làm sao.



- Nhưng…



Dương Phá Quân nghẹn lời, đầu óc đều bị rối loạn.



Dương Công Minh đưa một tay ra gọi một Thân vệ Dương gia tới dặn dò vài câu, người nọ lập tức gật đầu, chạy vào trong viện.



Dương Liệt ở bên cạnh híp mắt, sắc mặt cứng ngắc.



Ở phía trước, ánh mắt Dương Thần giống như mũi đao đảo qua bộ đội ở hai bên.



- Tư lệnh của các người đã chết rồi, các người muốn bồi gã làm loạn đảng đưa ma, hay là cải tà quy chính, làm quân nhân trung hiếu với quốc gia?



Khóe miệng Dương Thần hơi cười nhạt khiến các quân nhân ở gần đó không rét mà run.



Bỗng nhiên, vài Tham mưu Phó quan vừa rồi còn nấp phía sau chạy lên phía trước, lớn tiếng hô to.



- Dương thiếu gia! Chúng tôi đều là bị ép buộc! Mạt tướng kiên quyết ủng hộ Dương thiếu gia tiến vào Quân khu Yến Kinh, trở thành Tư lệnh mới của chúng tôi!



Một gã Tham mưu run rẩy nghiêm mặt cười làm lành.



- Đúng vậy, Uông Sĩ Ba này lạm dụng chức quyền, đều là vì tư lợi cá nhân, Dương thiếu gia giết rất được! Tôi nguyện ý trung thành với Dương thiếu gia! Đi theo làm tùy tùng cho Dương thiếu gia!!



Lại có một gã Phó quan mắt híp nghênh hợp nói.




Quách Tuyết Hoa dùng sức túm tay Dương Thần, nhưng túm thế nào cũng không động, không khỏi đỏ mắt, vài phần cầu xin nói:



- Dương Thần, mẹ xin con, em trai con trước kia làm sai rất nhiều chuyện, nhưng bây giờ nó đang sửa lại! Con dù thế nào cũng phải cho nó cơ hội! làm sao có thể vô duyên vô cớ làm hại nó?



Trong mắt phu nhân chỉ có đau xót và ưu sầu, bất đắc dĩ, ánh mắt trong suốt đó khiến lòng Dương Thần khó có thể khắc chế mà mềm nhũn.



Có một số việc, giải thích cho phụ nữ nghe là không có ý nghĩa, đặc biệt là những khi dính líu đến tình mẫu tử, tình mẹ khiến bà xem nhẹ tất cả.



- Dương Thần, cháu nói em trai cháu ở sau lưng giở trò, nhưng nếu như không lấy ra được chứng cứ, lại tùy ý làm bị thương em trai cháu, về tình về lý đều không thể nào nói được.



Dương Công Minh lúc này đi tới nói.



Đây cũng là cho một lối thoát, Dương Thần tự nhiên sẽ hiểu. Nói thật, biểu tình Quách Tuyết Hoa ở bên cạnh như vậy, hắn cũng không động thủ được.



Tuy hơi có chút không cam lòng, nhưng đúng như lời Dương Công Minh nói, tiểu tử này thật sự rất bí mật, mặc dù bản thân biết cậu ta chắc chắn có vấn đề, nhưng lại tìm không ra chứng cứ!



Khẽ hừ một tiếng, Dương Thần buông tay ra, tạm thời chỉ có thể buông tha Dương Liệt.



Quách Tuyết Hoa thấy thế thì như trút được gánh nặng, có chút vui mừng nhìn Dương Thần.



Dương Thần không muốn nói thêm điều gì, lập tức đi vào trong viện, hắn cần tắm rửa, đổi một bộ quần áo.



Dương Công Minh cũng ngăn lấy Dương Thần, trầm giọng nói:



- Vừa rồi ta đã phái người liên hệ Lý gia, Lý Mạc Thân vừa trở về, cái ông ta đồng ý đã điều tra ra, tất cả tham dự đều nhằm vào cháu, tiến hành bắt giữ gia tộc và cá nhân, sau khi báo cho chúng ta tin tức sẽ tiến hành âm thầm xử lý.



Dương Thần vừa nghe liền cười tà nói:



- Sớm đã biết được tin tức rồi, liền chờ mà xem chúng ta sẽ làm thế nào đi.



Dương Công Minh lơ đễnh:



- Bất kể thế nào, Lý gia đồng ý dùng tài nguyên Cục an toàn và Gián điệp của bọn họ để âm thầm giúp cháu diệt trừ người phát động, ngoài trừ Quách gia, sợ ảnh hướng đến cảm tình của mẹ cháu ra, những người khác, chắc có lẽ đều không thể lên tiếng, làm thứ gì nữa rồi…



- Là sợ cháu tự mình động thủ giết, sẽ tạo thành gió tanh mưa máu thì có.



Dương Thần có chút hứng thú tẻ nhạt,



- Được rồi, dù sao cháu cũng không có hứng giết những người già yếu.



Nói xong liền bỏ rơi những người trong Dương gia còn đang hưng phấn gặp đại nạn không chết, Dương Thần đi vào hậu viện.