Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1368 : Tuổi trẻ đầy hứa hẹn

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Đầu Dương Thần ‘ong’ một tiếng, thiếu chút nữa không kịp phản ứng, sau đột nhiên Lý Tinh Tinh lại vào cảnh cục?



- Lão Lý, chú nói chậm chút, rốt cuộc làm sao vậy.



Dương Thần cau mày.



Lão Lý đông lạp tây xả đứt quãng, cuối cùng nói được đại khái sự việc đã trải qua.



Thì ra là sau khi Lý Tinh Tinh báo cảnh sát, đợi khoảng nửa giờ cảnh sát

mới phái vài tên tới, yêu cầu thuật lại chuyện đã trải qua.



Lý Tinh Tinh thuật lại như sự thật, cảnh sát lấy lý do muốn phối hợp điều tra đã đưa Lý Tinh Tinh tới cảnh cục.



Nhưng, qua hơn một giờ Lý Tinh Tinh vẫn chưa trở về, lão Lý gọi điện thoại cho cô cũng tắt máy. Về sau, gọi điện thoại đến cảnh cục hỏi, bọn họ cũng

nói căn bản không biết có chuyện này, giống như Lý Tinh Tinh người này

biến mất trong hư không!



Dương Thần không tiếp tục nghe nhiều, chỉ nói một câu,



- Để cháu xử lý, cô chú yên tâm.



Tuy vội vã muốn đến cảnh cục cảnh sát Tây Thành nhưng mắt nhìn con gái ngồi ở ghế phụ, Dương Thần cảm thấy làm náo loạn cảnh cục vẫn là không mấy

thỏa đáng, hơn nữa lúc này đi đến đó tốc độ vẫn chậm.



Nghĩ nghĩ, Dương Thần gọi điện thoại cho Lý Độn.



Điện thoại của Lý Độn nhanh chóng được nối thông, bên kia truyền đến các

loại âm thanh tục tằng, giống như đang trong buổi xã giao mời rượu.



- Yo! Lão Dương! Sao lại có thời gian rảnh rỗi gọi điện cho tôi như này,

mới lúc sáng Tâm Nhi còn hỏi tôi có cần đến Dương gia thăm cậu không,

tôi nói tặng quà quá khách khí không hợp, không bằng đến uống hai chén?



- Xéo, tiểu tử vắt chày ra nước cậu tôi còn không biết sao… Tôi ở Trung Hải, tìm cậu có việc!



Lý Độn dường như say rượu, uống chén rượu nói,



- Tôi và các anh em bộ đội uống rượu ở Yến Kinh, cậu ở Trung Hải? Tôi nói cậu sao lại đột nhiên quay về Trung Hải rồi? Không đi thông gia nữa?



Dương Thần nói:



- Một người phụ nữ của tôi bị người của cảnh cục bắt đi, hiện tại bọn họ

nói không bắt người này, tôi biết bộ An ninh cậu là tuyến trên, tôi cũng không muốn tới cảnh cục, cậu giúp tôi phái người tiếp cận, đem người an toàn ra ngoài!



Người khác có lẽ không biết, nhưng Lý Độn hiện

giờ đang nói chuyện với Dương Thần, không chỉ là quan quân đặc chủng, mà còn là Phó bộ trưởng trẻ tuổi nhất Bộ An ninh.



Bởi vì tính đặc

thù của Bộ An ninh, ngoại trừ Lý Mạc Thân với thân phận là Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng được công khai với bên ngoài, Phó bộ trưởng và những
Triệu Bảo Quốc cho rằng cậu ta sợ, hơi hơi lộ ra nụ cười, kinh nghiệm nói cho ông ta biết, thanh niên trong loại cơ quan như này, nói chuyện liên

quan đến tiền đồ của tương lai thì sẽ lui về sau.



Nhưng lần này

ông ta lại đoán sai, Khương Tiểu Bạch chỉ là không xác định, rốt cuộc

Triệu Bảo Quốc có bắt người này hay không, nếu thật sự không phải ông ta bắt, vậy cậu ta thật sự lộ ra thân phận ép gã nói ra, so ra cũng không

đáng giá lắm.



Nhưng trái lo phải nghĩ, Khương Tiểu Bạch vẫn là từ túi áo khoác lấy ra một quyển sổ màu đen, bìa da là mặt giấy chứng

nhận, chậm rãi đặt trên bàn làm việc của Triệu Bảo Quốc.



- Cục trưởng, phía trên là mệnh lệnh, nhất định phải có câu trả lời, tôi thấy… ông vẫn là nên nói sự thật với tôi đi.



Khương Tiểu Bạch vẫn giữ nụ cười đến ngượng ngùng như cũ.



Triệu Bảo Quốc trong chốc lát chưa kịp phản ứng, nhẹ nhàng cầm quyển sổ màu

đen lên, nhưng con mắt già nua của ông ta vừa tập trung nhìn vào đã trợn ngược lên, có chút khó tin.



Bàn tay hơi hơi run nhấc gọng kính

lên, Triệu Bảo Quốc lúc này mới nhìn rõ, đây chính là tờ giấy chứng nhận bản thân không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa từng gặp…



Bộ An ninh Quốc gia?!



Mở ra nội dung bên trong, rõ ràng chính là ảnh chụp và thân phận của Khương Tiểu Bạch…



Triệu Bảo Quốc đột nhiên tỉnh ngộ, chẳng trách người trẻ tuổi nhạt nhẽo kia

lại có thể lăn lộn đến vị trí Cục phó, thì ra là nhân vật cấp trên đã

sắp xếp cậu ta đến Trung Hải nằm vùng?



Trên thực tế, Triệu Bảo

Quốc vẫn đánh giá thấp Khương Tiểu Bạch, là người được Lý gia bổ nhiệm ở phía Nam, một trong những thân tín quan trọng được bồi dưỡng, Khương

Tiểu Bạch có thể tùy thời điều động quân đồn trú ở Trung Hải và bộ đội

đặc chúng vũ trang, đồng thời có được quân hàm và cảnh hàm, còn bá đạo

hơn nhiều so với Cục trưởng Triệu Bảo Quốc này!



Không đợi Triệu Bảo Quốc lấy lại tinh thần, Khương Tiểu Bạch đã lấy lại giấy chứng nhận, cười tủm tỉm hỏi:



- Cục trưởng, giấy chứng nhận của tôi không có vấn đề chứ.



- Không… nhất định không thành vấn đề, cho dù mắt mù cũng không dám nhận sai.



Triệu Bảo Quốc cười trừ.



- Vậy xin hỏi, tiểu thư Lý Tinh Tinh có bị bắt giữ hay không?



Triệu Bảo Quốc may mắn là ngồi trên ghế, bằng không đã run rẩy ngã xuống đất, may mắn không có thái độ gì không tốt, lau mồ hôi lạnh, gượng cười nói:



- Tiểu Bạch… À không, Cục phó Khương, cô gái này đúng là đã bị bắt giữ, nhưng… đã không còn ở trong cục cảnh sát nữa rồi.