Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1371 : Không hề thấp kém

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Ba!



Tuy không dùng nhiều sức lực nhưng lực đạo lại đủ để đánh cho Lý Tinh Tinh ù tai, lập tức một mảng màu đỏ hiện lên trên khuôn mặt

trắng nõn của cô.



Lần này, so với đau đớn trên thân thể, lòng Lý

Tinh Tinh cảm thấy như nhũ băng đâm vào. Giờ phút này, chỗ sâu trong

linh hồn yếu ớt cũng như muốn nát vụn.



Cô ôm lấy nửa khuôn mặt, u oán, phẫn nộ, khó hiểu cùng đau đớn, rốt cục cắn răng, ánh mắt hung

hăng chống lại đôi mắt của Dương Thần.



Mà khoảnh khắc Lý Tinh Tinh nhìn vào đôi mắt của Dương Thần, một mảnh phẫn nộ không còn lại chút gì.



Bởi vì một khắc này, trong mắt Dương Thần ngoại trừ lửa giận còn có thương tiếc và đau lòng vô tận.



Hắn đánh mình, người đau hơn lại là hắn…



Dương Thần không để ý đám người Khương Tiểu Bạch đang kinh ngạc bên cạnh, đi

đến bên cạnh Trạm trưởng Chu, một tay đoạt lấy cái côn cảnh sát, sau đó

lại phóng tới trước mặt Lý Tinh Tinh.



- Cầm nó.



Dương Thần mặt trầm như nước.



Lý Tinh Tinh không biết đây là có ý gì, ngơ ngác nhìn hắn.



- Cầm chắc lấy!



Giọng nói của Dương Thần tăng thêm, la lớn.



Lý Tinh Tinh phản ứng lại, lập tức bắt lấy, sợ Dương Thần lại đánh mình một bạt tai nữa.



Dương Thần đưa tay chỉ vào người đàn bà mặc chế phục không dám nhúc nhích, nói:



- Vừa rồi cái tay nào của cô ta cầm cảnh côn đánh em, bây giờ em đánh gãy cái tay đó.



- Á?



Lý Tinh Tinh giật mình há hốc miệng.



Khương Tiểu Bạch nhíu mày, do dự xem có nên đi khuyên nhủ hay không.



Trạm trưởng Chu ở bên cạnh cùng người đàn bà kia thì căng thẳng, Trạm trưởng Chu chạy nhanh tiến lên cười làm lành:



- Dương tiên sinh, người chúng tôi cũng thả rồi, ngài…



Dương Thần đột nhiên giơ tay chế trụ cổ Trạm trưởng Chu, nhấc toàn bộ thân thể lên cao!



Trên tay Dương Thần, Trạm trưởng Chu nặng đến trăm cân giãy dụa giữa không trung, nhìn lại như lông chim bay bay.



- Lý Tinh Tinh, anh lặp lại lần nữa, nếu em không đánh, anh bây giờ sẽ

bóp chết người này… Em không đánh người, anh sẽ giết người.



Ánh mắt Dương Thần đã tràn ngập sát khí, cả người giống như thanh kiếm bất cứ lúc nào cũng có thể ra khỏi vỏ!
lớn.



Người kia có ý đồ ngăn cản, nhưng vừa ngăn, ngược lại lại làm Lý Tinh Tinh đánh vào càng nhiều vị trí khác của cô.



Không quá mười giây, toàn thân ả đã ứ máu, tiếng kêu thảm thiết liên miên không dứt, không còn khóc nổi.



Khương Tiểu Bạch cau mày nhìn, nhưng nhìn sang Dương Thần ở bên cạnh, lại không cảm nhận được chút biểu tình nào.



Lý Tinh Tinh liên tục ra sức đánh, dần dần dường như không khống chế được, cơn tức bị nghẹn trong trái tim như phun ra, lực đạo dồn xuống tay càng lớn!



Rắc



Một tiếng nứt vang lên, cánh tay phải của ả kia

cuối cùng cũng bị Lý Tinh Tinh đánh gãy, ả đau đến trắng dã mắt, trực

tiếp ngất đi!



Thân thể Lý Tinh Tinh cứng đờ, sau khi kịp phản ứng bản thân đã hoàn thành nhiệm vụ được giao, cảnh côn trên tay rơi xuống, lảo đảo lui về sau vài bước, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng

ròng, thở hổn hển, giống như khó mà tin được, vừa rồi mình lại làm ra

chuyện bạo ngược như vậy.



Dương Thần lúc này mới buông lỏng Trạm trưởng Chu ra, chậm rãi đi đến trước mặt cô, hai tay nâng bả vai cô, để cô nhìn mình.



Lý Tinh Tinh quay đầu lại, ánh mắt sợ hãi nhìn Dương Thần. Người đàn ông

này lúc này làm cho cô sinh ra cảm giác xa lạ và sợ hãi khó mà khắc chế

được.



- Nhìn thấy không, chỉ cần em cầm gậy, tiếp tục đánh cô ta, người nhìn thì có chút hung ác, kỳ thật chính là yếu đuối vô năng như

vậy.



Lý Tinh Tinh khóc nức nở, nói không ra lời.



Dương Thần bỗng nhiên cúi đầu, nặng nề hôn lên đôi môi lạnh lẽo còn mang theo nước mắt của cô.



Lý Tinh Tinh mở to hai mắt, cảm nhận được hơi thở nóng như lửa của hắn,

đầu lưỡi bá đạo tiến vào quấy rối bên trong, khiến cô trong xấu hổ cùng

giận dữ cảm nhận được một loại tình ý nóng bỏng.



Loại yêu thương

cùng nồng tình này làm cơ thể vừa rồi lạnh như băng của cô dần dần khôi

phục lại độ ấm, thân thể run sợ cũng dần dần tĩnh lại, cảm xúc dần dần

yên bình trở lại.



Một nụ hôn giằng co hơn hai ba phút, Dương Thần buông cô ra, mặt Lý Tinh Tinh lúc này đã phiếm hồng, mắt lộ ra vài phần mờ mịt.



Dương Thần dịu dàng vuốt ve máu tóc rối loạn của Lý Tinh Tinh, tay vuốt lên

khuôn mặt đẹp tuyệt trần của cô, cảm xúc phức tạp nói:



- Lý Tinh

Tinh, làm người phụ nữ của anh không đơn giản, em nhất định phải học

được cách bảo vệ mình, nhất định phải hung hơn kẻ địch ngông cuồng có ý

đồ làm tổn thương mình!



- Nhớ kỹ, một người hiểu rõ cái gì gọi là thật sự phản kháng, bất luận thân phận người đó bình thường như nào,

sức lực nhỏ bé như nào, người đó đều không hề thấp kém