Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1372 : Thổ phỉ từ trên núi nào đó xuống

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Con ngươi của Lý Tinh Tinh dần trở nên sáng ngời, ánh sáng tỏa ra sáng rọi, giống như có một cánh cửa im lặng mở rộng ra.



Như hiểu ra được điều gì, cô dịu lại kiên định gật gật đầu, như có điều suy nghĩ.



Mà Khương Tiểu Bạch đứng ở phía sau thì lộ ra một tia xúc động, nhìn bóng

dáng của Dương Thần, coi như đã hiểu ra một chút, tăng thêm vài phần

nghiêm túc.



Cậu ta biết lúc này phải thu dọn cục diện rối rắm,

bên trạm trưởng Chu phải dùng quan hệ để ngăn chặn, làm người đàn bà kia ngậm miệng lại, mặt khác cũng phải giải thích cho phía Triệu Quốc Bảo,

để anh ta đi đối phó Mông gia.



Nhưng không biết vì cái gì, lúc

này Khương Tiểu Bạch cảm thấy ‘nhiệm vụ’ này cũng là đáng giá, cậu ta

cảm thấy được chính mình có được không phải ít.



Chờ Lý Tinh Tinh

thay quần áo xong, Dương Thần liền dẫn cô rời khỏi trại tạm giam, cũng

báo cho vợ chồng lão Lý để bọn họ yên tâm.



Khương Tiểu Bạch sau

khi gọi vài cuộc điện thoại, sự việc đại khái được xử lý thỏa đáng,

nhưng cậu ta biết chuyện Mông gia sẽ không dễ giải quyết như vậy. Hơn

nữa, Dương Thần hiển nhiên là có ý truy cứu, cho nên vẫn cùng Dương Thần quay về nội thành, tìm một quán trà yên tĩnh để nói chuyện.



Bởi vì trong dịp tết âm lịch, quán trà cũng vắng vẻ, người bán hàng sau khi đem trà và hoa quả lên, thì yên lặng lui xuống.



Lý Tinh Tinh biết đây là Cục phó cảnh cục, cũng là người do bạn Dương Thần phái tới, lập tức nghiêm túc nói lời cảm ơn với Khương Tiểu Bạch, tâm

tình cô đã ổn định lại, vô cùng tỉnh táo.



Dương Thần nhấp vài hớp trà, đưa vài miếng hoa quả vào miệng, hoàn toàn không còn lệ khí như

vừa nãy, trở về bộ dáng người dân bình thường có quả đầu húi cua.



Loại tương phản dữ dội này khiến Khương Tiểu Bạch có chút sững sờ.



- Được rồi, cậu nói đi, những chuyện này là ai làm.



Dương Thần hỏi.



Khương Tiểu Bạch liếc nhìn Lý Tinh Tinh một cái, sau khi sửa sang lại suy nghĩ thì miêu tả lại đại khái sự việc, cơ bản đó là do Trương Linh âm thầm

sử dụng địa vị của Mông gia để tiến hành trả thủ Lý Tinh Tinh.



Lý Tinh Tinh sau khi nghe được cái tên Trương Linh, mắt lộ ra xấu hổ và giận dữ:


Bàn tay to của Dương Thần vung lên, một lời đã định.



Khương Thiểu Bạch thiếu chút nữa cọ mông vào sàn nhà, đây thật sự là Đại thiếu gia Dương gia? Hay là thổ phỉ từ trên núi nào đó xuống?



- Dương đại thiếu… chuyện này…



- Tôi bảo cậu làm thì liền đi làm, làm sao, chẳng lẽ tôi phải tự mình đến cửa gọi bọn chúng?



Dương Thần không kiên nhẫn nói.



Khương Tiểu Bạch bị dọa sắp khóc đến nơi, thật quá bá đạo rồi, còn để người ta sống hay không đây. Chính mình đến Mông gia nói những lời này, người

của Mông gia còn để cho mình đường sống không?



Nhớ tới lời dặn

của Lý Độn, làm việc cho Dương Thần, đảm bảo y an toàn. Khương Tiểu Bạch như thế nào đều cảm thấy chẳng khác ‘hy sinh thay hắn’ là mấy.



Nhưng Dương Thần đã không muốn trao đổi nhiều, kéo Lý Tinh TInh đi ra ngoài,

còn quay đầu lại dặn Khương Tiểu Bạch đừng quên trả tiền trà.





gan Khương Tiểu Bạch có lớn hơn nữa cũng không dám thật sự nghe lời

Dương Thần như vậy. Động vào Mông gia? Cậu ta có một trăm cái mạng cũng

không đủ.



Suy đi nghĩ lại, Khương Tiểu Bạch vẫn là lấy điện thoại ra gọi cho Lý Độn, cậu ta lúc trước không dám liên lạc với thủ trưởng

nhiều lần, nhưng lần này thật không dám tự quyết định.



Sau khi

điện thoại được chuyển, đầu dây bên kia của Lý Độn truyền đến tiếng ngâm nga của phụ nữ, nhưng rất nhanh liền dừng lại, Lý Độn còn hùng hùng hổ

hổ nói,



- Móa, Khương Tiểu Bạch cậu muốn chết phải không? Đang

lúc quan trọng cậu gọi điện thoại không sợ tôi dương… Ách, khí dương

cương tiết ra ngoài à!!!!!



Khương Tiểu Bạch cũng bất chấp Phó bộ trưởng đang làm gì đó, lập tức thông báo chuyện Dương Thần yêu cầu.



Lần này, Lý Độn thật sự cười to, bình tĩnh nói:



- Được rồi, tôi đi xin chỉ thị một chút, xong rồi gọi lại cho cậu…