Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1374 : Mâu thuẫn của vú Vương
Ngày đăng: 14:17 19/04/20
Dương Thần cũng không đồng ý ngay với Lý Tinh Tinh, loại việc này cần
nghĩ sâu tính kỹ, cho nên để Lý Tinh Tinh nghỉ phép vài ngày rồi nói.
Vợ chồng lão Lý nhìn thấy con gái bình an trở về, vui mừng phát khóc, tết
năm nay cũng không thoải mái, may mà không xảy ra chuyện lớn gì, con rể
rất đáng tin.
Dương Thần còn rất thân mật mà mua một chiếc
Mercedes Benz ML350 mới cho Lý Tinh Tinh, tuy giá rẻ hơn chiếc lần trước một chút, nhưng quan trọng là rất thực dụng đối với vợ chồng lão Lý.
Vợ chồng lão Lý rất nhiệt tình giữ Dương Thần ở lại ăn cơm chiều, Dương
Thần lại dịu dàng từ chối, Mạc Thiến ny còn đang chờ mình về, dù sao
cũng phải có thứ tự trước sau, tránh hao phí tấm lòng của cô.
Lái xe về biệt viện Tây Giao, Dương Thần cũng không trực tiếp đến nhà Mạc
Thiến ny mà đến nhà mình trước, muốn xem Lâm Nhược Khê có ở nhà hay
không.
Dương Thần hiểu rõ, giai đoạn này, gọi điện tìm người phụ
nữ kia quả thực là nằm mơ, vẫn nên trực tiếp gõ cửa tìm người thì thực
tế hơn.
Vú Vương vì chuyện vợ chồng Dương Thần cũng buồn bực
không vui. Về lý mà nói, con gái mình sinh cũng thành hồng nhan tri kỷ
của Dương Thần rồi, Dương Thần thật sự muốn ly hôn, đối với Tiêu Chỉ
Tình chỉ có lợi không có hại.
Nhưng, vú Vương dù sao cũng là nhìn Lâm Nhược Khê lớn lên, coi cô như con gái mình, không cách nào tiếp nhận sự thật như vậy.
Vú Vương đang ở nhà bếp bận rộn thì thấy Dương Thần bỗng nhiên tiến vào,
đầu tiên là hoảng sợ, sau đó là nước mắt lưng tròng, khổ sở hỏi:
- Cô gia, cậu và tiểu thư rốt cuộc là thế nào, tôi nghe tiểu thư nói, Lam Lam là đứa trẻ do người phụ nữ khác sinh ra, đây là sự thật sao?
Dương Thần không ngờ Lâm Nhược Khê lại nói những chuyện này với vú Vương, tự nhiên sẽ không phủ nhận,
- Đúng vậy, xin lỗi vú Vương, để vú lo lắng rồi. Nhược Khê có nhà không?
- Sáng sớm đã ra ngoài rồi! Nói là muốn xem vài miếng đất, dẫn theo vài
vị đại cổ đông của công ty đi tỉnh khác khảo sát, cũng không biết ra
ngoài mấy ngày.
Vú Vương ai thán nói:
- Rõ ràng là trốn tránh không gặp người.
Dương Thần không ngờ người phụ nữ này lại tuyệt tình như vậy, ngay cả mặt cũng không cho mình gặp.
Mặc dù bản thân muốn tìm vẫn có thể tìm thấy, nhưng lại không có ý muốn cưỡng ép cô ấy như vậy.
Dương Thần không cảm thấy bản thân cần công khai nhỏ giọng mềm mại cầu xin cô tha thứ, trừ phi hắn điên rồi, lén lút có phụ nữ bên ngoài không có
nghĩa là sợ.
Gánh trên vai không phải là danh dự của một người,
Trong mắt Mông Khâm hiện lên tia khinh thường không thể tra được, nhưng rất nhanh lại cười trừ rồi nói chuyện khác với ông chủ Lưu.
Trương Linh ở
bên cạnh nghe những lời này, khuôn mặt vẫn mang nụ cười duyên dáng,
nhưng đáy mắt lại lộ ra vẻ tẻ nhạt không thú vị.
Chỉ có ở bên
cạnh người đàn ông từ nhỏ đã sinh hoạt sa đọa biến chất bà ta mới hiểu
được, sau lưng những vẻ vang đó, là những giao dịch mua bán hèn hạ bẩn
thỉu đến cỡ nào.
Lúc này, Trương Linh nghe được tiếng di động
vang lên trong túi, vài phần thật có lỗi cười cười với ông chủ Lưu, gật
đầu cùng Mông Khâm rồi bước đến một góc nhận điện thoại.
Bà ta lười nhìn là ai gọi đến, cho dù gọi sai số cũng tốt, ít nhất lỗ tai không cần phải nghe mấy tên kia a dua nịnh nọt nhau.
Sau khi nhìn điện thoại, Trương Linh phát hiện là số gọi tới từ Trung Hải, hơi hơi nhíu mày nhận điện thoại.
Đầu kia của điện thoại, chính là Khương Tiểu Bạch ‘ba phải’ đau đầu đã lâu mới quyết định được.
- Bà Trương Linh, tôi là Cục phó cảnh cục khu Tây Thành Trung Hải, muốn nói chuyện với bà một chút, về chuyện Lý tiểu thư…
Trương Linh vừa nghe, bất động thanh sắc cười lạnh nói:
- Cục phó? Không phải là Cục trưởng Triệu bảo Quốc kia sẽ liên hệ với tôi sao? Anh nói con tiện nhân kia? Sao, chắc không phải là tàn trong trại
tạm giamrồi chứ?
- Cục trưởng Triệu bị bệnh, chuyện này trước mắt do tôi phụ trách.
Khương Tiểu Bạch cũng không nói là Triệu Bảo Quốc sợ tới mức không dám gọi điện thoại,
- Bà Trương, chuyện này tôi hy vọng bà có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt,
có lẽ nên hồi báo với chồng bà Sở trưởng Mông, thậm chí là những người
khác trong Mông gia một chút.
Trương Linh cảm thấy vô cùng vớ vẩn,
- Anh đùa cái quái gì thế, tôi muốn bóp chết một con rệp, còn cần phải để người của Mông gia biết sao? Anh có phải không muốn làm chức Cục phó
rồi không?
Sắc mặt Khương Tiểu Bạch bên cạnh điện thoại có phần khó nhìn, nhưng vẫn tâm bình khí hòa nói:
- Bà Trương, là như vậy, tiểu thư Lý Tinh Tinh vừa rồi đã được bạn trai
cô ấy đưa đi, mà bạn trai cô ấy Dương Thần tiên sinh, là…
Từ từ, Khương Tiểu Bạch nói đơn giản về lai lịch và quan hệ của Dương Thần và Lý Tinh Tinh.
- Anh nói cái gì? Tiện nhân kia, là phụ nữ của kẻ điên Dương gia?
Trương Linh cho dù không quan tâm quốc gia đại sự đi chăng nữa cũng biết được nhân vật chính gây ra chuyện Lương gia diệt môn.
Trong một góc phòng của đại sảnh, sắc mặt Trương Linh cũng trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy đầy trán, bàn tay cầm di động run lên.