Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1375 : Lập lờ nước đôi

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Bà ta tuy hung hăng ngang ngược âm độc, nhưng là biết có vài thứ chọc

vào sẽ tự rước lấy họa, chỉ là lần này thật sự không ngờ, con nhỏ viên

chức mình muốn giáo huấn một chút kia, lại có thể là đàn bà của Đại

thiếu gia Dương gia Yến Kinh.



Trên thực tế, trước đó nếu bà ta để lộ ra ý tứ muốn chỉnh Lý Tinh Tinh với Mông Triết Tân, Mông Triết Tân

biết được bối cảnh của Dương Thần tất nhiên sẽ ngăn cản bà ta, chỉ đáng

tiếc, Trương Linh làm một cách ‘quá bí mật’.



Sau khi cố gắng tỉnh táo lại, Trương Linh thấp giọng nói:



- Dương Thần kia đã đưa Lý Tinh Tinh đi, chứng minh tiện nhân đó cũng không có chuyện gì, việc này nên kết thúc rồi.



Khương Tiểu Bạch cười thầm trong lòng, người phụ nữ này không phải quá ngốc, biết tình hình nghiêm trọng.



- Bà Trương, Dương tiên sinh không có ý muốn bỏ qua. Anh ấy nói…. Nếu

ngày mai bà không dẫn theo Cục phó Mông đến nhà anh ấy, cúi đầu nhận sai với Lý tiểu thư, vậy anh ấy sẽ….



Trương Linh nghe đến đó thì mắt đã cháy lên lửa giận, trầm giọng nói:



- Nói, hắn sẽ làm gì?



- Anh ấy sẽ một mồi lửa đốt cháy Mông gia…



Trương Linh đầu tiên là sửng sốt, sau đó thiếu chút nữa thì không nhịn được mà cười to.



- Hắc hắc hắc... đầu của hắn không phải thiếu dây thần kinh nào chứ, hay

là bị nước vào? Anh có nói với hắn về bối cảnh của Mông gia và Hoa Nam

bang không?



Trương Linh lúc này cảm thấy Dương Thần chính là kẻ ngốc nhất trên đời.



Khương Tiểu Bạch kỳ thật cũng hiểu được có thể Dương Thần chỉ khoác lác vậy

thôi, thật sự sẽ không làm cái gì, nhưng vẫn nghiêm túc nói:



- Tôi đã nói rồi, nhưng Dương tiên sinh cố ý muốn nói như vậy, tôi cũng chỉ có thể chi tiết chuyển lời.



- Bà Trương, tôi cảm thấy anh ấy cũng là nóng lên đầu, không bằng mọi

người biến chiến tranh thành tơ lụa, tôi liên hệ nói chuyện với Dương

tiên sinh, hai bên lúc tỉnh táo lại gặp mặt giảng hòa, bà thấy thế nào?



- Anh cảm thấy có thể không? Hừ… tôi cũng không phải thật sự sợ hắn, chờ

trưởng bối trong nhà nói cho hắn biết, Mông gia mà hắn muốn đốt là gia

tộc như nào, hắn đương nhiên sẽ không dám nữa.



Trương Linh đắc ý nói:



- Sang năm mới, tối đa phải tặng hắn vài bao lì xì, không phải chỉ là Dương gia Yến Kinh sao.



- Lương Thắng của Lương gia kia là muốn tạo phản, ai cũng không chấp nhận được hắn, Mông gia chúng tôi lại tuân theo pháp luật, mỗi năm còn vì

đất nước mà bỏ ra không ít tiền, hắn có thể làm gì chúng tôi?


- Ông xã, có muốn uống một chút không, em biết ở chỗ chị Thiến Ny có rượu Margaux thượng hạng!



Một trong năm xưởng rượu sản sinh rượu ở nước Pháp, xưởng rượu Margaux sản

xuất rượu ấm nhuận tinh tế, tao nhã hút người, là trân phẩm hiếm thấy.



Dương Thần đương nhiên không ý kiến, gật đầu đồng ý. Trên thực tế hắn cũng đã lâu không uống rượu sa hoa.



Tiêu Chỉ Tình bỗng nhiên vui vẻ, đắc ý chạy đến bên cạnh Mạc Thiến Ny,



- Chị Thiến Ny, nghe thấy chưa, ông xã cũng muốn uống rượu, em đi lấy nhé.



Mạc Thiến Ny không nề hà cười cười, giả bộ ai oán nhìn Dương Thần nói:



- Tình Nhi nhung nhớ chai rượu kia từ rất lâu rồi, em nói đó là trân quý

phẩm một người bạn học cùng đại học mang từ nước ngoài về, Chateau

Margaux được sản xuất 15 năm rồi, không để cô ấy tùy tiện uống, cô ấy

đây là mượn anh để uống.



Dương Thần không khỏi vui vẻ,



- Không phải là Chateau Margaux 15 năm sau, trong thành bảo của anh có cái tốt hơn, hôm nào cho em rượu nho để tắm cũng được.



Mạc Thiến Ny mắt sáng ngời, cô thật sự muốn đến ‘nhà’ của Dương Thần ở Địa Trung Hải, nhưng vẫn không rảnh để phân thân,



- Đây chính là ông xã anh nói nha, em hôm nào sắp xếp xong công việc, anh phải đưa em đi đấy.



Dương Thần kỳ thật cũng muốn quay về đất nước di vong, có lẽ trạng thái hiện

tại không thể động vào tu vi bản thân, đi ra nước ngoài càng an toàn,

chỉ là chưa xử lý xong chuyện của Lâm Nhược Khê, hắn không muốn lên

đường.



Rất nhanh, Tiêu Chỉ Tình đã cầm chai rượu trị giá mấy vạn ra, vui rạo rực rót rượu vào ly thủy tinh, rót cho mỗi người một ly.



Là người phụ nữ từng làm lừa đảo ở Mỹ, đối với các loại xa xí phẩm trên

thế giới đều thuộc như lòng bàn tay, Tiêu Chỉ Tình đương nhiên biết rượu ngon thì nên thưởng thức như nào.



Có rượu ngon và cao lương mỹ

vị, lại còn có không khí vui vẻ cùng con gái và phụ nữ, Dương Thần cảm

giác bữa cơm chiều này còn vui vẻ hơn nhiều so với bữa cơm tất nhiên hôm qua, trong lúc nhất thời, vẻ lo lắng bớt đi không ít.



Giữa lúc Dương Thần uống được hai ngụm rượu ngon, thời điểm đang lâng lâng, Khương Tiểu Bạch liền gọi tới.



Dương Thần nghe điện thoại hỏi:



- Thế nào, con mụ điên kia chuẩn bị mang thằng công tử bột đến dập đầu chưa?



Khương Tiểu Bạch xấu hổ khoan thai cười nói:



- Dương tiên sinh, bà Trương Linh nói, bà ấy đồng ý bồi lượng lễ vật nhất định cho ngài và Lý tiểu thư, hoặc là đưa lì xì mừng năm mới. Về phần

chuyện dập đầu này, người của Mông gia không làm được…