Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1378 : Không phải thứ tốt

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


- Cha sợ?



Dương Thần thần sắc bình tĩnh hỏi.



Lưu Thanh Sơn hí mắt.



- Đừng dùng kế kích tướng với cha, cha chỉ tin vào những gì chắc chắn.

Nếu con hiểu rõ về Mông gia và Hoa Nam thì cũng nên biết, bọn họ hoàn

toàn không cùng cấp độ với chúng ta.



- Thanh Long hội của ta có

thể thống nhất ở đất Yến Kinh, chính là dựa vào việc quốc gia cần chúng

ta để duy trì trật tự, Hồng Kinh hội ở Trung Hải cũng là đạo lý này, tin rằng con cũng hiểu được.



- Chúng ta có nển tảng căn bản của

mình, từng bước xâm chiếm các thế lực ở tỉnh Tô và tỉnh Giang, cũng là

những việc có thể làm trong hồng tuyến của quốc gia vạch ra, mà không

phải là tùy tiện mở rộng.



- Nhưng Hoa Nam bang không giống như

vậy, bọn họ là chúa đất, bọn họ không phải dựa vào việc quốc gia ném

xuống một khối thịt cho cơ hội sống sót, mà dựa vào cương đao trên tay

mình, cắt lấy một mảnh lãnh địa, giằng co đến tận bây giờ với quốc gia,

hình thành thế cục vi diệu.



- Hơn nữa nói bọn họ là một bang phái, không bằng nói là liên minh lợi ích có bối cảnh.



Tay Dường Thần đưa lên bàn trà lấy một quả quít đưa tới, tự mình bóc vỏ, đưa vào trong miệng.



- Cha vợ, cha cũng biết, con trước nay nước giếng không phạm nước sông,

bọn họ nếu không trêu chọc con, con còn không biết họ là ai.



-

Chỉ là lần này có người đã không cho mặt mũi, con cũng không phải là

người ngại phiền phức, lời nói ra bị coi là rác rưởi, vậy cũng quá mất

mặt.



- Mông gia sao có thể không lý do mà làm quan hệ căng thẳng với con?



Lưu Thanh Sơn buồn bực nói.



Dương Thần đem chân tướng sự việc nói một lần,



- Đổi lại là cha, ngày lễ tết, người phụ nữ của mình không dưng bị đập

xe, còn bị đưa vào trại tạm giam, cha có thể chịu được sao?



Lưu

Thanh Sơn khẽ hừ một tiếng, tựa hồ cảm thấy khinh thường đối với việc

Dương Thần làm vì người phụ nữ khác, lăn lộn trên đời, cơn tức này khó

mà nuốt trôi.


- Ông xã.



Sau đó lại lập tức tiếp tục cùng Lam Lam chiến đấu.



Dương Thần vẻ mặt rối rắm, bản thân không ngờ còn không hấp dẫn bằng trò chơi điện tử?



- Dì An Tâm ngốc chết mất! Lam Lam lại thắng rồi!



Bé mập nhất thời vui mừng quyệt miệng, nhân vật cô bé khống chế đã đánh nhau kịch liệt và vật ngã nhân vật của An Tâm.



Dường như cảm thấy đối thủ quá kém cỏi, Lam Lam cao ngạo ném điều khiển từ xa,



- Chờ dì Chỉ Tình đến lại chơi, dì An Tâm quá ngốc rồi!



An Tâm ủy khuất buông tay, dường như cảm thấy bị một đứa trẻ đánh bại thật quá mất mặt, cãi cọ nói:



- Đó là bởi vì dì rất ít chơi.



- Hôm qua Lam Lam mới học chơi đó.



Bé mập lại chặn miệng cô lại.



An Tâm nghẹn lời, xám mặt chạy đến bên cạnh Dương Thần, ôm lấy thắt lưng Dương Thần, dịu dàng nói:



- Ông xã, Lam Lam ghét bỏ em, em thật khổ sở…



Dương Thần biết cô nói đùa, đang muốn trêu đùa vài câu thì thấy bé mập bỗng nhiên nhảy lên ghế sô pha, nhảy về phía mình.



Dương Thần buông An Tâm ra, đi đón lấy con gái, tuy biết là không thể có chuyện gì nhưng vẫn đau lòng.



- Tiểu tổ tông của tôi ơi, cha nói với con bao nhiêu lần rồi, lúc đi lại đừng có nhảy nhót, con cho là ai cũng đỡ được con sao.



Dương Thần buồn bực nói.



Lam Lam ôm lấy cổ Dương Thần, dịu dàng nói:



- Ba về nhà đầu tiên phải ôm Lam Lam, sau đó mới được ôm những người khác.



Thì ra là con gái đã biết ‘ghen’, Dương Thần ha hả mừng rỡ, đắc ý hướng về phía An Tâm ở bên cạnh,



- Bảo bối An Tâm, anh thấy em không ở chung với con gái được rồi, em xem Lam Lam rất thích anh này.



An Tâm nghiến răng nghiến lợi, thầm nghĩ, các người là cha con có thể giống sao, đôi mắt đẹp lại đảo đảo, ôn nhu cười nói:



- Tiểu Lam Lam, dì An Tâm hai hôm nữa đưa con đi sân chơi chơi được không?



Lam Lam vừa nghe thấy thế, lập tức giãy lên thoát khỏi Dương Thần, chạy đến trước mặt An Tâm, ôm lấy cái đùi dài thon đẹp của cô, hai má phì nộn

mềm nhẵn cọ cọ trên đùi,



- Dì An Tâm thật tốt…