Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1403 : Phải giáo huấn thật tốt

Ngày đăng: 14:17 19/04/20


Không chỉ Dương gia và Lý gia, Ninh Quang Diệu làm Thủ tướng cũng được số 1 triệu tập, liền nhanh chóng đến Trung Nam Hải.



Tại Yến Kinh, 1 chiếc Audi A8 màu đen lướt như bay trong màn đêm, như chìm khuất trong ánh đèn đường lấp lóa.



Ninh Quang Diệu ngồi ở phía sau, đang chuẩn bị kịch bản để đối phó với số 1, chợt có tiếng điện thoại reo làm cắt ngang dòng suy nghĩ.



Đây là số cá nhân, rất ít người biết. Hắn vừa lấy ra, nhìn được số gọi đến, không khỏi nhếch miệng cười bắt máy.



“ Mông lão, đã trễ thế này, gọi cho ta có việc gì, ta tưởng các người chẳng phải đang cần có thời gian để hoàn hồn hay sao? Lần này thật đúng là đả kích lớn cho Mông gia các người. ”



Người gọi tới, chính là Mông Khai Nguyên!



“Ninh Thủ tướng, không cần trêu chọc, dòng dõi Mông gia tuyệt không có kẻ hèn nhát. Ta gọi cho ngài chỉ là muốn hỏi, ngài muốn gạt ta sao? ”



“Dĩ nhiên là không rồi”, Ninh Quang Diệu nói: “Mông gia có thể tự mình điều tra mà, ta thực sự đang bận, là số 1 triệu tập.”



Mông Khai Nguyên nghe vậy thì vui vẻ nói: “Ninh Thủ tướng, mấy năm nay, mối quan hệ giữa 2 nhà Ninh gia và Mông gia đang ngày càng vững chắc, hàng năm đều có đưa bao lì xì, thái độ cung kính, một chút cũng không dám chểnh mảng. Nay Mông gia ta gặp chuyện, thiết nghĩ ngài cũng phải nên ra mặt một chút. ”



“Yên tâm đi, Mông lão”, Ninh Quang Diệu trấn an, “Ta sẽ lấy lại công đạo cho các người. Lần này Dương Thần dám mạo phạm biên giới Hoa Hạ, trực tiếp phái quân đội oanh tạc quốc gia, làm nhục quân ta.



Thủ trưởng số 1 dù có coi trọng Dương gia, cũng sẽ không ngồi yên không quản. Lần này lẽ phải nằm trong tay Mông gia, ta thiết nghĩ người cũng đừng quá lo lắng. ”



“Hắc hắc”, Mông Khai Nguyên cười nói: “Ninh Thủ tướng, ngài đừng tưởng ta không biết, con gái Lâm Nhược Khê của ngài là vợ hợp pháp của Dương Thần. Dù gần đây có phong phanh tin đồn rạn nứt, nhưng giấy tờ vẫn còn y nguyên đó.



Dương Thần giao tình với ngài cũng không tệ, lão đầu ta vẫn đang nghi ngờ, sợ rằng ngài đang muốn đâm ta từ sau lưng đây……”



Ninh Quang Diệu hừ lạnh nói:“Mông lão đại cứ yên tâm, tiểu tử kia bạc đãi con gái của ta, ta đang muốn mượn cơ hội này dạy dỗ hắn, sao có thể thiên vị hắn?”
Thứ hai, Dương Thần ở nước ngoài phát triển một ít thế lực, tuy chỉ là một ít đám người ô hợp nhưng tương lai có thể gây mối họa tiềm tàng phạm vi thế giới. Dương Thần dù sao cũng là người của Dương gia, người của Hoa Hạ, nếu sau này xảy ra chuyện gì, Hoa Hạ làm sao tránh khỏi liên quan, sao tránh được dư luận quốc tế.”



Số 1 gật đầu một cái, “Ông nói có lý, tuy nhiên, về mức độ phạt thì Ninh Thủ tướng nghĩ thế nào?”



“Cái này …… Quang Diệu không dám nói bừa, xin thủ trưởng định đoạt”, Ninh Quang Diệu đem quả bóng đá ngược về, đến lúc này khó mà nói, nói ra nhiều khi lại kết thù với Dương gia, quả là không đáng.



“Cái gã Thủ tướng này……” số 1 thờ ơ cười cười, nhìn về phía Lý Mạc Thân, hỏi:“Lý bộ trưởng, ông cảm thấy thế nào?”



Lý Mạc Thân biểu lộ vẻ nghiêm nghị nói: “Thủ trưởng, trước đó vài ngày, tôi đã từng tới gặp ngài, cũng đã nói về chuyện Mông gia mấy năm gần đây có nhiều hành vi bất chính, cài tai mắt khắp nơi. Người Mông gia ỷ vào bối cảnh thâm hậu nên đã có chút cuồng vọng, không biết điều. Tôi cho là, lần này hành động của Dương Thần có chút không đúng, nhưng nếu không phải là Mông gia gây chuyện trước thì cũng không huyên náo như vậy.



Cho nên, nếu quả thật phải xử phạt thì hai bên cùng có lỗi, phải xử cả hai.”



Lời nói ra, chẳng phải ý là không thiên về bên nào hết sao.



Trên thực tế, dù ban đầu số 1 nếu không có chỉ thị ngăn cản Dương Thần thì cũng đã có biểu hiện không hài lòng với Mông gia, vào lúc này Lý Mạc Thân chẳng qua là giúp thủ trưởng nói lại thôi.



Số 1 ánh mắt tỏ vẻ hài lòng, Lý Mạc Thân đúng là dẫn dắt không tệ, ngay sau đó hắn suy tư một hồi rồi nói: “ Mông gia đúng là thế lực không thể xem thường ở Hoa Hạ, mặc dù bây giờ Hoa Hạ đã có pháp luật hẳn hòi, nhưng cũng không thể làm quá được, phải cư xử khôn khéo một chút.



Còn về thế lực ở nước ngoài của Dương Thần, đúng thật là vấn đề gây đau đầu. Nếu xử lý không tốt, có thể dẫn tới hành động trả thù của quốc tế, rất là nguy hiểm. Huống chi hắn hôm nay đã không còn ở Hoa Hạ, chúng ta cũng không tiện phái người hành động.



Ta thấy, chuyện này không thể dùng biện pháp tầm thường để xử lý, phải chú ý đến lợi ích của dân chúng, của Mông gia, của Dương Thần nữa. Nếu hai bên có thể gặp mặt trực tiếp giải quyết trong hòa bình, vì quốc gia mà nhịn một chút, chẳng phải là quá tốt sao, đúng không ba vị? ”



Số một nói mấy lời này với ánh mắt ôn hòa vui vẻ, nhưng mơ hồ có ẩn tàng một lực lượng khó có thể kháng cự được, hắn muốn ba người hiểu chuyện này coi như đã được quyết định.



Ba người đương nhiên không dám có dị nghị, nói trắng ra là, nãy giờ nói nhiều như vậy, nhưng chẳng qua chỉ là thủ trưởng đại nhân làm cho có, còn quyết định cuối cùng đã có từ trước rồi.