Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1414 : Chó cùng dứt dậu
Ngày đăng: 14:17 19/04/20
Cũng khó trách Số 1 muốn mau chóng biết giao dịch cụ thể, dù sao dầu mỏ hiện giờ chính là thành phần chủ yếu mà máy móc trên thế giới này cần để hoạt động, là động lực công nghiệp.
Dầu mỏ không phải anh muốn mua, anh có tiền là người ta nhất định sẽ bán cho, tài nguyên trên toàn thế giới chỉ có từng đó, muốn đoạt được từ lòng bàn tay của Mỹ và liên minh Châu Âu, phải trả giá khá nhiều.
Hoa Hạ là nước nhập khẩu lớn thứ hai sau Mỹ, khát vọng đối với dầu mỏ chỉ có hơn chứ không hề kém. Dù sao, Hoa Hạ không làm được việc phát động chiến tranh vì dầu mỏ, nhưng Mỹ lại có thể.
Loại tranh đoạt thế tục này, giằng co giữa các quốc gia mới là thứ Số 1 quan tâm nhất, về chuyện của tu sĩ Hoa Hạ và Chư thần lại là một trình tự đánh giá khác, Số 1 thân cũng chỉ là ‘người phát ngôn’, không thể trực tiếp nhúng tay.
Biểu tình của Lý Mạc Thân có chút dở khóc dở cười,
- Dương Thần nói, bên cạnh hắn có một người phụ nữ tên là Lý Tinh Tinh, muốn tham chính. Nhưng mà làm từ cấp cơ sở thì quá chậm, hắn hy vọng Số 1 ngài có thể giúp một chút, để Lý Tinh Tinh có thể trực tiếp trong khoảng thời gian một năm ngắn ngủi lên đến bậc trên, có thực quyền.
Không chỉ Số 1 hơi có chút kinh ngạc mà cả Ninh Quang Diệu cũng cảm thấy khó bề tưởng tượng.
- Chỉ đơn giản như vậy?
Thủ trưởng Số 1 có chút khó tin nói.
Lý Mạc Thân gật đầu,
- Hắn nói, không có yêu cầu gì khác.
- Con cháu của Dương gia, quả thực vô cùng cứng rắn, hắn đây chính là không chịu thua.
Số 1 lộ ra vẻ mặt cười tít mắt, bộ dáng hết sức hòa ái dễ gần.
- Thủ trưởng, người con gái tên Lý Tinh Tinh kia tôi đã điều tra tư liệu rõ ràng rồi, không có vấn đề gì, bối cảnh trong sạch, gia cảnh lúc trước rất nghèo khó.
- Lúc trước khi Dương Thần còn bán thịt dê xiên nướng thì quen hắn, sau này sinh ra tình cảm.
Lý Mạc Thân làm thủ lĩnh tình báo, để có được chút tin tức này vẫn là dễ như trở bàn tay.
Những quan hệ đó không tính đặc biệt thân thiết, tuy rằng nhất định bán mất sĩ diện của mình, nhưng cũng có ích.
Lần tặng dầu mỏ cho Hoa Hạ này, bên trong Dương Thần cũng phải đưa cho mấy đầu sỏ ở Trung Đông chút tiền, tuy đối với Dương Thần mà nói là có thể gánh được, nhưng cũng phải động đến trên trăm tỷ, nói không đau chính là lừa mình dối người.
Bàn Nhược đã biết nguy cơ lần này đã bị Dương Thần dùng dầu mỏ đều triệt tiêu, sùng bái Dương Thần có thể đồng thời có bút tích lớn như vậy, cũng vì Dương Thần mà cảm thấy không đáng.
- Chủ nhân, Thủ trưởng Hoa Hạ quá nhỏ mọn rồi, ngài trả cái giá cao như vậy, nếu là lãnh đạo của các quốc gia khác thì đã sớm giúp ngài xử lý rắc rối rồi! Ông ta sao có thể giả bộ cái gì cũng không hiểu chứ, như vậy quá dễ dàng cho Mông gia rồi!
Dương Thần vừa nói chuyện điện thoại với Lưu Minh Ngọc xong, báo tin tức vợ chồng Lưu Thanh Sơn bình an, lúc này lại phân phó cho lão Ruud đưa du thuyền đi về phía cửa biển Trung Hải, bận xong mới quay người nói với Bàn Nhược:
- Cô sai rồi, đây chính là những gì tôi muốn thấy. Tôi cũng không hy vọng ai thay mình xử lý Mông gia.
Bàn Nhược sửng sốt, lập tức kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ… sau khi chủ nhân về nước, còn muốn tiếp tục khai chiên với Mông gia?
- Không phải bây giờ.
Sóng ngầm trong mắt Dương Thần bắt đầu khởi động,
- Chờ tôi khôi phục thực lực, cũng đủ mạnh mẽ, tôi muốn tự tay rửa sạch sỉ nhục hôm nay. Bị người đánh cho giống như chó chết, anh sẽ giống chó điên mà cắn trả về.
- Người của Mông gia trong lòng anh bày ra hàng rào, ngăn cản ‘đạo’ của tôi, nếu không tự mình loại bỏ bóng ma Mông gia, cả đời này của tôi sẽ vì chuyện lần này mà khó có thể đi tới đỉnh của mình.
Bàn Nhược ngơ ngác nhìn Dương Thần, hiển nhiên, đối với ninja Nhật Bản mà nói, ‘đạo’ là thứ quá mức hư vô mờ mịt, hoàn toàn không có nhận thức.
Dương Thần nhìn bộ dáng ngây ngốc của cô, cảm thấy buồn cười, theo phản xạ xoa lấy trán cô, vuốt lại mái tóc lộn xộn, mỉm cười xoay người đi khỏi khoang thuyền.
Cử chỉ vô tâm như vậy lại khiến Bàn Nhược thẹn thùng cúi đầu, trong đôi mắt xinh đẹp long lanh lộ ra vài phần vui mừng hoài xuân của thiếu nữ.