Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1423 : Hỉ sự
Ngày đăng: 14:17 19/04/20
Park Cheon giống như không cảm giác được gì cả, khách khí cười hỏi:
- Hai vị sao lại đột nhiên đến thăm cũng không nói trước một tiếng, để tôi có thể chiêu đãi nồng hậu.
- Không cần phải phiền phức như vậy, Park lão tiên sinh, tôi và Dương
Thần là đến để xem đại hội khai quang xá lợi, vừa vặn đã lâu không gặp
Ji Yoen, đến thăm một chút.
Jane trả lời.
- Thì ra là thế, sao lần này Chủ tịch Lâm không tới?
Park Cheon mắt nhìn xung quanh, Ji Yoen ở phía sau cũng lộ ra chút nghi hoặc.
Dương Thần cũng không muốn để Ji Yoen lo lắng, thuận miệng nói:
- Cô ấy có việc không thể tới.
Park Cheon lộ ra vẻ đáng tiếc nói:
- Nếu đã tới rồi, vậy mời hai vị ở lại dùng bữa tối đi. Tuy không có gì là sơn trân hải vị, nhưng đồ ăn thường dùng vẫn phải có.
Đầu Dương Thần quay cuồng, cũng không nghĩ gì nhiều liền đồng ý, nhưng ánh mặt lại khó có thể rời khỏi người Ji Yoen.
Jane tự nhiên cũng nhìn thấy thái độ và khác biệt lớn của Ji Yoen, lặng yên kéo tay Dương Thần, ý bảo hắn đừng quá kích động, bộ dáng thất hồn
lạc phách như vậy cũng không tốt.
Sau khi mọi người ngồi
xuống bàn ăn, Park Cheon cùng Dương Thần và Jane nói chuyện về phương
diện dưỡng thân, đa số đều là Jane bồi đáp, Dương Thần cũng không để ý
đến mấy vấn đề này của Park Cheon.
Ji Yoen nhu thuận ngồi bên cạnh ông ngoại, không nói lời nào, ánh mắt cũng không hề nhìn Dương Thần.
Loại cảm giác lạnh nhạt xa lạ này khiến Dương Thần rất không quen, cũng không cần phải nhiệt tình như lửa hoan nghênh hắn, nhưng Dương Thần cảm thấy được, Ji Yoen của lúc này, không hề vui vẻ như lúc trước.
Lúc chuẩn bị ăn cơm, từ cửa đến hai cha con quen thuộc, chính là Kim Chul và cha anh ta, luật sư Kim.
- A, quả là khách quý đến nhà bất ngờ, không ngờ Dương tiên sinh và bác sĩ Jane lại ở đây.
Luật sư Kim hiền lành tiến lên chào hỏi Dương Thần và Jane.
Kim gia tuy cũng là gia tộc có tiếng ở Seoul, nhưng dù sao cũng chỉ là
nhà làm luật pháp, thái độ làm người của luật sư Kim cũng rất khiên tốn.
Sắc mặt Kim Chul vẫn lãnh khốc như lúc trước, nhưng vẫn thực sự tôn kính chào hỏi Jane và Dương Thần.
Hai cha con đều ngồi xuống, hiển nhiên là đã sớm định đến dùng cơm cùng nhau.
- Hai vị, lão hồ đồ tôi vừa rồi đã quên nói một chuyện vui quan trọng.
Park Cheon chỉ vào Kim Chul và Ji Yoen nói:
- Hai vị tới rất đúng lúc. Ngày mốt, chính là một ngày sau đại hội khai quang Phật tâm xá lợi, Park gia và Kim gia tổ chức hôn lễ cho Ji Yoen
và Kim Chul tại JongYeSa Seoul, mượn ánh sáng phù hộ của Phật tâm xá
lợi, đều hoàn thành nghi thức thần thánh nhất này.
- Kim Chul, sao con lại có thể điêu ngoa như vậy, không phải là nước
trà hơi nóng một chút sao. Nói với con bao nhiêu lần rồi, tính tình phải ôn hòa một chút.
Luật sư Kim không hờn giận nói.
Kim
Chul mặc dù không lên tiếng chỉ gật gật đầu với cha mình xem như là nhận sai, nhưng ánh mắt vẫn bất mãn như trước trừng mắt nhìn Eum Jeong.
Park Cheon lại giúp đỡn nói:
- Không trách được Kim Chul, những hạ nhân mới tới đó làm việc luôn sai phạm, tuy những người lúc trước không đủ trung thành, nhưng vẫn được
việc hơn bây giờ nhiều.
- Kim Chul có thể có chút cáu kỉnh
cũng là chuyện tốt, đàn ông muốn làm nên đại sự, không có chút cáu kỉnh
cũng không được. Tôi còn phải trông cậy vào cậu ta để bảo vệ Ji Yoen
nữa mà.
Đây chính là chút nhạc đệm nho nhỏ, nhưng lại hấp dẫn lực chú ý của Dương Thần.
Trong đầu Dương Thần bỗng nhiên nhớ lại cảnh Park gia lúc trước, hí mắt, hiện lên vài phần suy tư.
Trong bữa tối, phần lớn là luật sư Kim và Park Cheon bàn chuyện hôn lễ, mấy ngày nay Kim Chul hiển nhiên là đều cùng luật sư Kim ra ngoài chuẩn bị cho hôn lễ.
Sau khi kết thúc bữa tối, Ji Yoen lau miệng, rất tao nhã đứng dậy, nói với Park Cheon:
- Ông ngoại, cháu lên lầu trước, hôm nay hơi mệt.
- A, sớm như vậy đã lên lầu sao?
Park Cheon phất tay,
- Được rồi, nghỉ ngơi sớm một chút, đừng đọc sách quá muộn như những
hôm trước, ngày mai còn phải tham gia đại hội khai quang, ngày kia làm
cô dâu, cũng đừng để bản thân quá mệt.
Ji Yoen ngoan ngoãn gật đầu, không hề nhìn những người khác mà định đi lên lầu.
Dương Thần lúc này đứng dậy nói:
- Chờ chút, Ji Yoen, lâu như vậy không gặp, chúng ta nói chuyện một chút đi.
Thân hình Ji Yoen ngừng lại một chút, cũng không quay đầu nói:
- Dương tiên sinh, có lời gì, bây giờ nói luôn đi.
- Nói chuyện riêng tư một chút sẽ tốt hơn. Sao vậy, mới không đến nửa
năm, ngay cả nói với Dương đại ca mấy câu cũng không chịu. Đại tiểu thư
cũng không thể kiêu ngạo như vậy chứ.
Dương Thần vui đùa nói.
Ji Yoen xoay người, cắn môi hoa, trong mắt hiện lên nhiều gút mắt, mở miệng nói:
- Dương tiên sinh, vị hôn phu của tôi ở đây, như vậy không ổn.