Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1455 : Trở về sư môn

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


- Mẹ… Nhược Khê đến hả?



Mạc Thiến Ny sửng sốt, vội quay đầu, tìm kiếm.



Thế nhưng, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhược Khê, chỉ thấy đoàn người qua lại và một vài quán nhỏ.



- Lam Lam, con chắc nhìn lầm rồi, xe của mẹ cũng không có,



Mạc Thiến Ny nói.



Bé mập chu mỏ, chỉ qua chỗ sạp báo đối diện đường,



- Thiệt mà! Lam Lam có thể cảm nhận được, khi nãy mẹ đứng ở đó!



Mạc Thiến Ny lại nhìn thêm một lần, nhưng vẫn không thấy chút bóng dáng của Lâm Nhược Khê.



Sợ là Lam Lam quá nhớ mẹ rồi, mới không cẩn thận nhìn nhầm… Mạc Thiến

Ny thở dài, trong lòng có chút đau lòng nghĩ, nhìn bé mập trước mặt, vô

cùng đáng thương.



- Được rồi, chúng ta về nhà thôi, dì đã nấu món thịt kho giò heo mà Lam Lam thích ăn nhất, còn mua một con vịt quay nữa đó.



Mạc Thiến Ny dắt tay Lam Lam.



- Dạ…



Bé mập tỏ vẻ không vui, có phần không hiểu và thất vọng nhìn sạp báo đó, vừa đi theo Mạc Thiến Ny lên xe vừa nhìn.



Bóng dáng hai mỹ nhân một lớn một nhỏ, thu hút không ít ánh mắt nhìn theo.



- Lam Lam hôm nay diều bay cao không?



- Dạ! Con ếch đỏ của Lam Lam đều lợi hại hơn chim lớn cá lớn của các bạn!



- A… Lam Lan của chúng ta thật lợi hại.



- Hì hì, dám bay cao hơn Lam Lam, thì Lam Lam sẽ làm đứt dây diều của họ!



- A… Con đó nha, sau này không được tùy tiện đá bạn nhỏ khác nha, thật ra các bạn không phải cố ý.



- Vậy thì các bạn phải cho Lam Lam thiệt nhiều thiệt nhiều đồ ăn ngon, không ngon còn phải bị đá…



- Ây, con đừng học ba con, sao lại ăn hiếp người khác như vậy chứ.



- Lam Lam chỉ đá bạn nam, quan hệ với các bạn nữ rất tốt!



- Tại sao chỉ đá bạn nam?



- Ba nói, ngoại trừ ba ra, những bạn nam khác đều là những đứa trẻ hư, chỉ cần không giết chết thì không sao…



- …



Ánh tà dương, sau khi Mạc Thiến Ny dắt Lam Lam lên chiếc Audi, chậm rãi chạy ra phía đường, rời khỏi nhà trẻ.



Phía sau sạp báo bên kia đường, trong một shop lưu niệm nhỏ, lúc này

một phụ nữ đeo kính râm bước ra, mặc trang phục xinh đẹp, chính là Lâm

Nhược Khê.



Nhìn chiếc xe dần rời xa, Lâm Nhược Khê tháo kính
Dương Thần cũng không gấp, dù sao đây không phải là nghiên cứu khoa học gì, cho dù hiểu rõ lý luận, cũng không nhất định có thể đạt được kết

quả.



Huống hồ, đây là thứ huyễn hoặc khó hiểu, thời cơ, mình chỉ cần một thời cơ.



Lúc này, điện thoại rung lên.



Tuy rằng đang ở vùng biển quốc tế, nhưng điện thoại mà Dương Thần xài

là hệ thống vệ tinh toàn cầu đặc biệt, không ảnh hưởng liên lạc.



Là Thái Ngưng gọi đến, điều này khiến Dương Thần có chút bất ngờ, nhận điện thoại cười hỏi:



- Sao vậy Ngưng Nhi?



- Ông xã, cùng em đi một chuyến về Đường gia bảo, được không.



Thái Ngưng dịu dàng nói.



- Đường gia bảo?



Dương Thần nghi hoặc hỏi:



- Đến cả nhà em ở Yến Kinh cũng không về, sao lại nhớ Đường gia bảo rồi?



Giọng điệu Thái Ngưng có chút lo lắng,



- Sư phụ liên lạc với em, nói có chuyện gấp muốn em và anh cùng trở về

gặp sư phụ, em hỏi sư phụ chuyện gì, bà cũng không chịu nói, em sợ bà ấy có điều gì bất trắc…



Dương Thần suy ngẫm, gặp những người của Mông gia, là vào buổi tối, mình còn có thể đến kịp, bèn nhanh chóng đáp ứng:



- Được, em trực tiếp đến Đường gia bảo, anh đợi em trên đường.



Thái Ngưng vui vẻ đồng ý, cúp điện thoại.



Tốc độ Thái Ngưng vốn rất nhanh, chưa đến mấy phút đã từ Địa Trung Hải đến trên không tỉnh Xuyên.



Dương Thần sử dụng thần thức, sau khi cùng cô tụ hợp, nắm tay đến Đường gia bảo.



- Sư phụ nói đi thẳng đến rừng trúc mà bà ở tìm bà, không cần kinh động đến các sư thúc bá khác của Đường gia bảo.



Thái Ngưng mặc áo sơmi trắng, quần bò màu nâu rộng, tựa như một nữ nài ngựa nho nhã của Anh, phong thái xinh đẹp.



Dương Thần càng hiếu kỳ, lại còn là gặp riêng, cũng không biết người phụ nữ đẫy đà Đường Lộ Di đó có chủ ý gì.



Đi đến rừng trúc trước kia từng đến, đi đến ngôi nhà trúc mà Đường Lộ Di đang ở, cửa đang mở, đợi hai người đi vào.



Hai người bước vào trong nhà, phát hiện Đường Lộ Di mặc chiếc đầm dài

dây lưng xanh đậm, mái tóc đen dài xõa ra, thân thể thướt tha ngồi trước bàn trang điểm, ngơ ngẩn nhìn mắt phượng môi đỏ, dung nhan thành thục

trắng nõn của bản thân trong gương, giống như đang xuất thần.



- Sư phụ, chúng con đến rồi…



Thái Ngưng khẽ gọi một tiếng, có chút kỳ quái, không ngờ Đường Lộ Di

không phát hiện hai người đi vào, điều này đối với một cao thủ cấp bậc

Tiên Thiên đại viên mãn mà nói là điều không thể lý giải, dù sao hai

người cũng không cố ý che giấu động tĩnh của mình.