Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1459 : Mới tới ngưỡng cửa

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Dương Thần không kìm nổi cười một trận, giơ tay vỗ vào mông Thái Ngưng một cái,



- Nói gì chứ! Làm sao anh có thể lấy công pháp giả cho hắn, làm sao anh có thể lấy tính mạng con gái sư phụ em ra đùa?



Lúc này, nụ cười trên mặt Thái Ngưng cứng đờ, sau một hồi ngạc nhiên, kinh ngạc nói:



- Cái gì!? Anh… anh cho thật sao!?



Thấy Dương Thần không giống đang đùa, Thái Ngưng lập tức lộ vẻ mặt khiếp sợ.



- Đừng khẩn trương như vậy, anh đâu phải thằng ngốc, thứ không thể đưa

đương nhiên anh sẽ không đưa, nhưng mà, bọn chúng muốn lấy, anh cho bọn

chúng cũng không sao.



Dương Thần ung dung cười nói.



-

Cái gì mà không sao chứ! Đây là vốn liếng lớn nhất hiện nay anh có! Anh

đem cho bọn chúng! Đến lúc đó bọn chúng lấy công pháp này để đối phó anh thì phải làm sao!?



- Dị sĩ tài ba trong Huyễn cảnh, chắc

chắn có không ít thiên tài trẻ tuổi, chờ bọn họ nếu cũng có được môn

công pháp này, anh thật sự tự tin có thể chống lại với đám người đó!?



Thái Ngưng cũng cảm thấy Dương Thần điên rồi.



Dương Thần giang hai tay ra, ôm cô vào lòng, vỗ về lưng cô, dịu dàng nói:



- Ngưng Nhi à, Ngưng Nhi ngốc của anh, đã bảo em đừng kích động rồi.

Anh biết rằng em lo nghĩ cho anh, nhưng em phải tin tưởng anh, anh làm

như vậy hiển nhiên là có nguyên nhân.



- Nguyên nhân gì, anh

không nói rõ ràng, căn bản em không thể giải thích với các chị em khác!

Đến lúc đó chẳng may vì chuyện này, khiến anh gặp phải nguy cơ gì to

lớn, chẳng phải em trở thành tội nhân! Dù sao nếu không phải em xin anh

đến gặp sư phụ, anh cũng sẽ không giao công pháp ra.



Thái

Ngưng hai mắt đẫm lệ, cô cảm thấy mình đã cản trở Dương Thần, trước giờ

cô đều cố gắng tránh điểm này, cho nên cố gắng tu luyện, nhưng thật

không ngờ, lại xảy ra việc này.



Dương Thần thở dài, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh, nói:



- Ngưng Nhi, em có từng nghĩ qua, tại sao tu sĩ thời kỳ thượng cổ, ý

anh nói, trước cuộc chiến của các vị thần, những tu sĩ lúc ban đầu, lại

có thể có được sức mạnh lớn như vậy không



- Ý anh là, thượng cổ tiên nhân của mấy trăm ngàn năm trước?
Dương Thần lại chậm rãi nói:



-

Ngưng Nhi, em có từng nghĩ qua, anh có thể khống chế các Thiên Hỏa như

Ly Hỏa, Chân Hỏa, Nghiệp Hỏa, lại có thể khống chế các à hiểu rõ sự kỳ

diệu của đất trời.



Dương Thần thong thả đi hai bước, cũng rơi vào trong suy tư của chính mình, khẽ thở dài nói:



- Anh bây giờ, cuối cùng cũng lại lý giải một cách sâu sắc rồi, lúc

trước khi đối chiến với Nghiêm Bất Vấn, lời nói của ông già thần bí kia…



- Thiên địa hạo nhiên, vạn vật thông linh, sức mạnh thân tu thiên địa

diễn sinh, lộ ra uy lực thiên địa… Mượn lực của thiên địa, nếu thân

không vì thiên địa, hóa cho hoàn vũ. Sức mạnh không phải sức mạnh, thành chính là thế…



Dương thần lắc đầu miễn cưỡng cười,



-

Đạo hạnh của anh còn quá nông cạn, vốn dĩ anh tưởng là, bản thân đã

khống chế được sức mạnh trời đất, nhưng bây giờ nghĩ lại, anh chỉ là

mới vừa bước vào ngưỡng cửa, tồn tại tối cao của đỉnh núi kia, vẫn còn

bị vô số tầng mây che phủ, căn bản vẫn không nhìn thấy…



- Lão già kia, nếu quả thật vẫn còn trên trái đất, vậy thực lực của ông ta, e rằng đã thực sự rất cao



Trong mắt Thái Ngưng cũng lộ ra thần thái hướng về, mỉm cười nói:



- Ông xã, em biết rồi, tại sao anh lại giao ra…



- Huh? Nghĩ thông rồi?



Dương Thần nhíu mày xoay người qua.



- Ùm.



Thái Ngưng dịu dàng nói:



- Bởi vì cao thủ thật sự, là bản thân dựa vào từng bước từng bước một,

mới có thể đi đến đỉnh cao thật sự, công pháp, đan dược, những thứ này

không phải chủ đạo, cũng giống như bản thân anh không ăn bao nhiêu linh

dược, nhưng tu vi lại tinh tiến cực nhanh.



- Anh thông qua

quy nạp tổng kết, truyền công pháp cho chúng em, tuy rằng mọi người đều

luyện cùng một môn, nhưng “đạo” của mỗi người, đều không giống nhau, ví

dụ, Jane vừa vào Hóa thần, còn em với Tường Vi, Tuệ Lâm cả ba cộng lại

cũng không phải là đối thủ của cô ấy, điều này nói rõ căn nguyên vẫn còn ở bản thân chúng ta.