Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1460 : Cao thủ cô đơn

Ngày đăng: 14:18 19/04/20


Dương Thần gật đầu liên tục, ra hiệu Thái Ngưng nói tiếp.



Thái Ngưng cười yếu ớt nói:



- Công pháp của gia tộc ẩn thế, chưa chắc kém hơn, nhưng tổ tiên bọn họ có thể đạt được Cửu thiên thần lôi kiếp, bọn họ lại không thể, chỉ có

thể nói là nguyên nhân ở bản thân họ. Thiên phú cũng tốt, tâm tính cũng

tốt, căn cốt cũng tốt, bọn họ không thể xuất hiện tu sĩ của Cửu thiên

thần lôi công, cũng không phải cái tất yếu gì, mà là sự ngẫu nhiên đáng

buồn.



- Cho nên nói, cho dù giao cho bọn chúng, bọn chúng

cũng chưa chắc có thể tu luyện ra thứ gì, thậm chí còn cảm thấy, môn

công pháp này không bằng công pháp tổ truyền của bọn chúng.



- Không tồi.



Dương Thần không quên tán dương:



- Ngưng Nhi em quả nhiên thông minh, nhưng tất nhiên là môn công pháp

không tầm thường, theo như anh thấy, so với một vài công pháp cao thâm

khác, càng tối nghĩa khó hiểu.



- Nhưng thiên đạo đối với mỗi

người mà nói, là không thay đổi, công pháp chỉ là con đường khác nhau,

trăm sông đổ về một biển, nếu như bọn họ thật sự có thể từ đó ngộ ra một ít, cũng là bản lĩnh của bọn họ.



Dương Thần từ từ thở dài nói:



- Nói thật, anh rất hướng tới, cái thời đại các tiên nhân thượng cổ ở,

tất nhiên là niên đại tranh kỳ đấu diễm, thiên tài xuất hiện, bởi vì tu

sĩ thời đó, càng thuần túy đi thể ngộ thiên đạo, không bị quá nhiều thứ

của thế tục vướng chân.



- Từ chỗ bọn họ nguyện ý bắt tay

phong ấn hỗn độn, sáng tạo đại trận thượng cổ, có thể nhìn ra, tu sĩ

thời đó, không giống với bây giờ, tranh giành cấu xé lẫn nhau, phân chia bang phái, nhất định bọn họ đều vì thành tựu chính thống đạo Nho mà

thành khẩn giao lưu với nhau.



- Trong sáng vô tư như thế, mới là kẻ mạnh chân chính, bọn bọ có “trái tim của cường nhân” vững tin vào con đường của chính mình, không ngại sự bắt chước của kẻ khác, không

ngại thành bại của kẻ khác, không tin ngoại vật, chỉ tin chính mình.



- Bây giờ trong Huyền cảnh, cho dù những tu sĩ đó có công pháp giống

như vậy, tâm cảnh cũng quá khác nhau, vì tư lợi, luôn muốn mình có thể

vô địch thiên hạ, đạp vỡ hư không, nhưng lại không từ thủ đoạn loại trừ

các tu sĩ khác, đương nhiên bọn họ khó có người đạt được độ cao của tổ

tiên.



- Nếu anh không phải đã trải qua vô số kiếp nạn sinh
tích, cũng sẽ không hảnh hưởng quá lớn đến bổn tông Mông gia.



Đám người Mông Khai Nguyên cũng mời rượu vợ chồng Hàn U, Ngô Mai

Nguyệt, nhưng đối đãi với Mông Khai Nguyên đám người này, hai vị trưởng

lão có vẻ tương đối bình thản, dù sao theo hai người họ, vai vế của

những người này thật sự quá nhỏ, cho dù là người của chủ nhà Mông gia,

cũng không có bao nhiêu phân lượng.



- Nguyệt Nhi, Dương Thần

này sao còn chưa tới, không phải con cho người ở phía sau khách sạn tiếp ứng hắn sao, sao còn chưa thấy ai dẫn hắn vào.



Lúc này Mông Khai Nguyên hỏi Mông Nguyệt im lặng bên cạnh.



Trong kế hoạch của Mông Nguyệt, tuyên bố với Dương Thần, là giả vờ âm

thầm bố trí nhân viên, dẫn Dương Thần vào trung tâm khách sạn này, sau

đó bố trí một đám thân tín của mình, cho Dương Thần đủ thời gian giết

chết đám người Mông Khai Nguyên.



Cuối cùng, dùng bom phá hủy

khách sạn này, đối với công bố ngoại giới chỉ cần đẩy trách nhiệm cho

một số người có quan hệ địch thủ, chẳng hạn như một số bang hội thế lực

không tầm thường ở tỉnh khác, Mông Nguyệt chịu chút thương nhẹ là có thể thoát khỏi hiềm nghi.



Nhưng trên thực tế, đám người Mông

Khai Nguyên có ba vị trưởng lão ở đây, cho rằng hoàn toàn có thể lật

lại dùng chiêu bắt rùa trong hũ bắt Dương Thần, đoạt lại linh bảo, cũng

không cần thiết thu xếp nữa.



Dương Thần chủ động tìm đến, cho dù sự việc đến tai thủ trưởng số 1, cũng giống như Dương Thần đến gây phiền phức.



Mông Nguyệt cũng cảm thấy kỳ lạ, theo thời gian mà nói, Dương Thần phải đến rồi.



- Ông nội… có thể là…



Ầm ầm!



Một trận nổ lớn, khiến lỗ tai của tất cả mọi người đều bị bừng tỉnh,

chỉ nhìn thấy một mảng lớn gạch đá của tòa nhà, từ góc đông bắc giữa

không trung rơi lả tả bay đến!



Mọi người đều kinh sợ, bao gồm ba vị trưởng lão của Mông gia, cũng đều sợ hãi nhìn về phía đông bắc kia.



Nơi đó vốn là một tòa tháp tròn phong cách Baroque vì mỹ quan, mà thiết kế, lúc này đã bị một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, đánh bay một

tầng, bê tông kiên cố đã bị đánh bay giống như là bọt biển! Phần còn lại của tòa tháp, rơi xuống gần bữa tiệc lộ thiên khoảng hơn chục mét.



Mọi người định thần nhìn lại, một bóng người không biết từ lúc nào đã đứng ở trên đỉnh tháp không còn nguyên vẹn đó!