Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1534 : Thần thức tăng manh

Ngày đăng: 14:19 19/04/20


Những tu sĩ Lạc gia ở phía xa, không ai bảo ai cũng đã tự mình chạy trốn khắp nơi, Hỗn Độn cũng không muốn đuổi theo từng người.



Nó đang dùng kinh nghiệm của Dương Thần, biết rõ trong Huyễn cảnh chỗ nào

có số lượng tu sĩ lớn, chẳng hạn như Tiêu gia, Ninh gia, lại còn có cả

Hồng Mông, nó có ý định ăn từng nơi một, cũng không cần phải đuối theo

đám người Lạc gia này.



Hỗn Độn

chính là mãnh thú bất diệt, nhiều năm tháng trôi qua khiến trí thông

minh của nó được tăng lên, nhưng nó không phải là con người, Nếu nói có

khuyết điểm gì, e là cái mà nó không thể khống chế, chính là lòng tham

không đáy của bản thân.



Mặc cho xảy ra chuyện gì, Hỗn Độn đều muốn ăn sạch tất cả mọi thứ, đây chính là sự khác nhau giữa người và thú, cũng

chính là nguyên nhân khiến cho các bậc tiên nhân



thượng cổ liều chết mà phong ấn nó vào Hỗn Độn đỉnh.



Bọn họ biết rằng, nếu Hỗn Độn không bị phong ấn, chuyện diệt vong của nhân

loại sớm muộn cũng xảy ra, Hỗn Độn từ nhỏ đã không ngừng cắn nuốt vạn

vật sinh linh, đây chính là số mệnh của nó, không phải là lựa chọn của

bản thân Hỗn Độn.



Chi tiếc là, thật sự không có cách giết chết nó, bằng không nó đã bị nhiều người đánh



chết.



- A... Chạy nhanh thật



Hỗn Độn thì thào tự nói, nhấm nháp thướng thức cái dư vị của máu thịt lúc

này, sau đó hướng ánh mắt về phía Tiêu Chỉ Tình đang ở phía dưới Hỗn Độn đỉnh, cả người phi nhanh tới.



Tiêu Chi Tình thấy Hỗn Độn đỉnh nhìn mình chằm chằm, thân thể mềm mại run rẩy:



- Ngươi... ngươi đã làm gì ông xã của ta?



- Nhìn thấy ta như vậy, mà ngươi vẫn còn dám nói chuyện, cô bé thật dũng cảm đấy.



Hỗn Độn nhếch miệng cười tà:



- Ông xã của ngươi đã chết, hiện giờ thân thể của hắn đã là của ta.



- Ngươi lừa ta! Ông xã sẽ không thua ngươi!



Tiêu Chỉ Tình nước mắt rơi xuống đất, nhưng vẫn ôm một tia hi vọng, không cam lòng khóc to lên.



- Hừ, ta không rảnh để nói những lời vô nghĩa với ngươi, tên Dương Thần

ngu xuẩn kia, muốn nhờ ta bảo vệ bọn con gái các ngươi, vốn dĩ ngươi sẽ

không bị làm sao cả, nhưng hiện giờ ta đã đổi ý rồi, ta muốn đi ăn hết

tất cả các tu sĩ để khôi phục thực lực,



cũng không rảnh rỗi để ý tới đám người hèn mọn các ngươi.



Hỗn Độn tràn đầy sự sung sướng:
Ý niệm của con người rất thần bí, đối với các vị thần, thì sử dụng ‘Thần

cách’ thần bí để đem ý niệm chuyển thành tinh thần lực hùng mạnh, có thể giấu đi hoặc phát tán ra, chính là khái niệm lý luận của ‘gờ bỏ phong

ấn’



Tinh thần lực vốn là đại diện cho ý niệm, là bộ phận trọng yếu

tạo nên thần thức, mà thần thức lại là hình thức biểu hiện của Nguyên

Thần



Hiên giờ, tình thần lực của Dương Thần thông qua thần cách giải

tỏa ra, mang theo hơi thở u Minh đại diện cho thần cách của Minh Vương

Hades, khiến cho áp lực lên Hỗn Độn đỉnh tăng cao!



- Tai sao... Tinh thần lực của ngươi lại mạnh như vậy!?



Hỗn Độn cảm thấy hết sức khó hiểu, nhưng lại phát hiện ra thần thức của mình đang bị đánh lui!



Dương Thần càng thêm mạnh mẽ, từng bước xông tới cao giọng nói:



- Ngươi chẳng qua chỉ có thể dự đoán, thông qua cừ động của thân thể ta, không thể động đến tư tưởng của ta.



- Từ lúc ‘trái tìm của Gaia’ sống lại, thần cách cũng đã bắt đầu mạnh lên nhanh chóng, tình thần lực cũng được nâng cao.



- Nhưng bởi vì ta cũng không sử dụng không gian pháp tắc, cho nên, ta

biết rằng ngươi cũng không cảm thấy gì, thần cách của ta đã khác với lúc trước!



- Hiện tại, thần cách của ta chỉ cần xuất ra tinh thần lực ra bên trong, tuy rằng tu vi



không thay đổi, nhưng Nguyên Thần của ta sẽ tăng nhanh trong nháy mắt!



- Ngươi nghĩ rằng thần thức của ta với ngươi ngang nhau sao, lại còn cho

rằng ta kém hơn một chút ư? Ngươi sai rồi! Ta căn bản đã hơn ngươi rất

nhiều, ngươi không có khả năng đuổi kịp ta!!



Những lời nói của Dương Thần khiến cho Hỗn Độn đau nhói, nhưng bất kể giãy dụa thế nào cũng đều không thể làm được gì!



Thần cách không ngừng phóng ra tinh thần lực hùng mạnh, giúp Nguyên Thần của Dương Thần đánh lui, trấn áp thân thể của nó!



- Không... ta không thể bị ngươi đánh bại... ta không cam lòng!! A...



Những cố gắng của Hỗn Độn chi là vô ý, nó căn bản không thể làm gì khác, vì

trái tim của Gaia đã cung cấp cho các vị thần ít nhiều tình thần lực, nó và Dương Thần vốn có thần thức ngang nhau nhưng hiện giờ thì không phải là đối thủ của hắn.



Mắt thấy Hỗn Độn dần dần suy yếu, Dương Thần cười ngạo nghễ:



- Sớm đã nói ngươi chẳng qua chi là một con súc sinh được ta nuôi dường, còn dám dùng kế với ta sao?



- Hiện giờ, tu vi mà ngươi đã cất giấu đều đã cho ta cả rồi, ta đã hoàn

toàn chinh phục ngươi, chuẩn bị tiến vào Thượng Thanh Thần lôi, tung

hoành thiên hạ, Hỗn Độn, nếu như ngươi không muốn chìm vào không gian vô tận một lần nữa, thì nên ngoan ngoãn làm tay sai cho ta!



- Con người bỉ ổi... Không!



Tiếng gào rú của Hỗn Độn dần dần nhỏ xuống, cuối cùng đã biến mất trong thần thức của Dương Thần...