Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1568 : Đùi gà mất rồi

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Các tu sĩ bị ba chủ thần vây trong lồng giam cuối cùng cũng kích phát ra tâm huyết gần như sắp tiêu tan hết trong tận xương tủy, tu vi mấy trăm

năm thậm chí hàng nghìn năm nay, làm sao có thể nói chết là chết!



Cả đám đều lôi bản lĩnh xuất chúng ra, thậm chí có cả những chiêu độc

địch tổn hại một nghìn, mình tổn hại tám trăm cũng lôi hết ra!



Phải biết rằng có thể sống mấy trăm tuổi, hàng nghìn tuổi thì không thể có chuyện không có bản lĩnh xuất chúng và đòn sát thủ, không đến thời

điểm quan trọng cuối cùng thì làm gì có chuyện lộ ra con bài át chủ?



Trong lúc nhất thời, tuy rằng không thể phá vỡ lĩnh vực Hải Thần nhưng

cũng không bị ba chủ thần đánh ngã, ngược lại còn bắt đầu đấu kịch liệt

với ba chủ thần.



Dựa vào sự vây công hợp lực của một lượng

lớn tu sĩ Nhược Thủy kì, lại có không ít pháp bảo mạnh ở trong tay nên

cũng có thể đấu qua đấu lại với Poseidon, còn Lạc Bình Triều, cha con

Lạc Thiên Thu cộng thêm Thái Ất trường anh của Ninh Chính Phong ở trong

tay nên cũng có thể cùng Thần mặt trăng, Thần mặt trời đánh nhau túi

bụi.



Đương nhiên, trong lòng các tu sĩ biết e là các chủ thần khác đã biết tình hình chiến đấu ở khu vực này, tạm thời không xuất

hiện. Chỉ sợ là họ thấy không cần phải ra tay nên đợi thời gian dài rồi, đến hay không đến đều là chuyện sớm muộn, bọn họ bắt buộc phải nhân lúc các chủ thần khác chưa định tham gia vào trận chiến mà cố gắng phá

vòng vây.



Khi trận chiến trên biển đang ở lúc gay cấn thì các cư dân cũng đang ở trong bầu không khí căng thẳng.



Sự thay đổi động trời khiến các cư dân ẩn cư ở đây cảm thấy lo lắng vô

cùng, quan trọng là người trụ cột Dương Thần vẫn chưa quay về, mất đi

chỗ dựa lớn nhất.



Nằm ở vùng đất trung tâm, nơi ở của vú Vương cùng Tố Tâm cùng các cô gái đều tụ tập ở đây.



Mặc dù từng nghĩ sẽ trốn đến nơi khác để tránh đi nhưng vừa nghĩ đến

chuyện nếu rời đi thì có thể bị sẽ các tu sĩ chặn lại, tu vi của các cô

gái quá thấp, bất cứ một cao thủ Độ Kiếp kì nào cũng có thể gây ra rắc

rối rất lớn, quá nguy hiểm.



Còn có thể gây ra rắc rối cho dân chúng bình thường ở các khu vực khác, vì vậy mọi người vẫn chọn cách ở

lại trên đảo, tin tưởng vào thực lực của chủ thần.



Tình hình

trước mắt giúp các cô gái thở phào một hơi, chủ thần dường như đã khống

chế được cục diện, ngược lại ba gã cao thủ gia tộc ẩn thế bắt đầu không

thoát thân được.



Sắc Vi, Thái Ngưng và An Tâm và các cô gái

đã đạt Hóa Thần kì cũng đã không có tâm trạng ở trong phòng đợi, tất cả

đều ở bên ngoài, nhìn cuộc chiến ở phía xa.



Jane lại quay về

chỗ viện nghiên cứu của cô, thử xem có thể dùng biện pháp truyền tin đặc biệt để liên hệ với Dương Thần đang ở Hồng Hoang cảnh không.



Lúc này, tuy rằng không thấy rõ tình hình cuộc chiến nhưng các cô gái cũng đều duy trì cảnh giác.


Cô bé Tiểu mập mãi mới phát hiện mình bị người ta bắt lấy, giữ rất

chặt, đùi gà trên tay còn rơi xuống đất, bẩn mất nên nhất thời ngước

đôi mắt trông mong đầy nước mắt lên, đau khổ vô cùng.



Lam Lam lập tức buồn bực quát to:



- Đồ khốn! Thả Lam Lam ra! Đùi gà của Lam Lam! Đùi gà mất rồi! Các ngươi là người xấu! Hu hu... Ba sẽ đánh chết các ngươi!



- Câm miệng!



Tiêu Mạc Hối giận dữ, một bạt tai đánh vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Lam Lam!



Mặc dù không dùng chân nguyên nhưng cái tát này cũng không nhẹ, đánh

đến nỗi mặt cô bé đỏ rực, sưng lên, tiếng khóc càng to.



-

Hừ, tuổi còn nhỏ mà đã có chân khí hùng hậu như vậy, xem ra không nghi

ngờ gì nữa là tiểu quái vật do quái vật Dương Thần kia sinh ra, chúng ta bắt đúng người rồi.



Tiêu Mạc Hối cười tà.



- Chết tiệt! Ngươi dám đánh Lam Lam?



Thấy Lam Lam bị đánh, người tính tình nóng nảy là Thái Nghiên không

chịu nổi trước tiên, tay tạo ra một đạo Tâm hỏa màu trắng, hóa thành một cây giáo dài đang cháy màu trắng đột nhiên đâm về phía Tiêu Mạc Hối!



- Nghiên Nghiên đừng! Em không phải là đối thủ của y đâu!



Thái Ngưng kinh hãi, muốn ngăn trở em gái.



Nhưng Thái Nghiên đã đánh rồi, hoàn toàn không có ý lùi lại.



Tiêu Mạc Hối hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên, một đạo chân nguyên

màu xanh đi vòng qua, lập tức làm tan rã cây giáo dài Tâm hỏa, còn đánh

bay Thái Nghiên!



Thái Nghiên phun ra một ngụm máu tươi, được

Thái Ngưng ở phía sau đỡ lấy, sắc mặt trắng bệch, lại ói ra hai ngụm máu nữa, nội thương rất nặng.



- Không ngờ còn có người biết dùng Tâm hỏa, đáng tiếc dị hỏa của ngươi mặc dù mạnh nhưng tu vi quá kém.



Tiêu Mạc Hối đắc ý cười ha ha:



- Sớm biết dễ dàng thế này thì vừa nãy nên một phát túm hết bọn đê tiện ở xung quanh Dương Thần là các ngươi đây, đỡ phiền toái.



Đúng lúc này, vú Vương người bị một gã tu sĩ bắt lấy, hai mắt không dám tin mà nhìn một bên mặt của người đứng ở phía trước kia.



- Ngươi... ngươi... là Mạc... Mạc Tranh?



Sắc mặt Tiêu Mạc Tranh có chút cổ quái, hiển nhiên cũng ý thức được cái gì, nghiêng đầu sang chỗ khác, thần sắc lãnh đạm mà nhìn vú Vương:



- Ngọc Lan, đã lâu không gặp.