Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1587 : Đột biến

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Dương Thần nghẹn lời, xung quanh thân thể lôi quang chớp động, hắn có thể dễ dàng khiến một đám tu sĩ Lạc gia thành tro tàn nhưng thực sự hắn không muốn tổn thương Lạc Tiểu Tiểu.



- Cô tránh ra đi, tôi và Tình nhi nợ cô, tôi sẽ nghĩ cách trả lại,

nhưng lần này giữa tôi và cha cô, tôi không giết lão ta thì lão ta cũng

giết tôi.



- Nói bậy! Anh biết mắc nợ tôi còn muốn giết cha tôi! Có người nào báo đáp ân nhân như vậy không?



Lạc Tiểu Tiểu tức giận mắng.



Dương Thần buồn bực, bĩu môi:



- Đây không phải như thế…



- Thế nào là không phải?



Hai mắt Lạc Tiểu Tiểu đẫm lệ, hỏi lại.



Trong mắt Lạc Thiên Thu hiện lên một tia dị sắc, đầu óc ông ta vốn

khôn khéo, rất nhanh hiểu được Dương Thần thật sự nể mặt con gái mình.



Nếu là lúc trước, ông ta nhất định sẽ thừa cơ dùng thân thể Lạc Tiểu

Tiểu thành tấm chắn, bảo toàn mạng sống bản thân quan trọng hơn nhiều.



Thế nhưng, trải qua một lần Lạc Tiểu Tiểu sống chết không buông bỏ

mình, ông ta đã chân chính coi người con gái này là bảo bối tận tâm can, thực sự không muốn Lạc Tiểu Tiểu gặp nguy hiểm, chứ đừng nói là lợi

dụng con bé. Cho dù cả gia tộc có chết hết, Lạc Thiên Thu cũng hy vọng

đứa con quan tâm mình nhất không xảy ra chuyện gì.



Dương Thần là người thế nào, hôm nay Lạc Thiên Thu đã triệt để hiểu

rõ, người này giết người tự xưng thứ hai thì thiên hạ không ai dám xưng

thứ nhất!



Cái gì gia tộc ẩn thế hơn ngàn tên tu sĩ, thậm chí Ninh gia già trẻ

lớn bé vô tội, hắn không buông tha một ai cả, nói cách khác, giết người

mất hết nhân tính!



Tên nguy hiểm loại này, cho dù hiện tại nể mặt mũi nhưng có thể quay

ngoắt 180 độ không giết không thôi, làm sao có thể để con bé lao vào

hiểm địa cứu mình đây?



Trên thực tế, Lạc Thiên Thu đã quên mất một việc, nếu Dương Thần chỉ

đơn giản có chút hổ thẹn thì Dương Thần hoàn toàn có thể trực tiếp ra

tay khiến bọn họ quy thiên.



Thế nhưng, trong lòng Dương Thần suy đoán về thân thế của cô; Nếu cô

thực sự là con gái của Đường Lộ Di thì có nhiều rắc rối lắm, cô xảy ra

chuyện gì thì Thái Ngưng và sư phụ của cô ấy không biết nói sao đây.
Dương Thần chấn động vô cùng, đây là lần đầu tiên nhìn thấy năng lượng bay ra từ nhẫn không gian!



Hơn nữa, Linh Bảo trấn tộc Mông gia vẫn không điều tra ra cái gì,

không có một chút dao động linh khí nào, quái lạ hôm nay lại tỏa ra năng lượng âm u cường đại như này?



Không cho hắn suy nghĩ thấu đáo, năng lượng màu đen đã bao vây xung

quanh mình tạo thành một vòng xoáy vô số đao phong, dày đặc, kín kẽ.



Không gian xung quanh sinh ra dao động kỳ dị, một lực lượng bắt đầu kéo lấy Dương Thần.



Nhưng rơi vào cát lún trong sa mạc, mặc cho Dương Thần dãy dụa thế

nào, dùng hỗn độn lực thậm chí Thái Thanh Thần Lôi bổ vào năng xung

quanh đều không làm nên trò trống gì!



Vòng xoáy đen này không ngờ hấp thu chân nguyên của mình.



Ngay cả Thái Thanh Thần Lôi cũng có thể hấp thu!



Với mức độ nhạy bén của Dương Thần với không gian, Dương Thần tin

chắc đây là không gian truyền tống, nhưng không hề biết nó sẽ dẫn mình

tới nơi nào.



Có thể, bản thân Linh Bảo không có năng lượng gì cả, nhưng điểm kích phát không gian truyền tống, sinh ra ám môn này; Có lẽ đây là công năng đích thực của Linh Bảo này!



Trước mắt, một mảnh tối đen, Dương Thần nhớ tới trên tay mình còn ôm

một Lạc Tiểu Tiểu, không còn gì để nói nữa, cái vận khí này củ chuối quá đi.



Những tên Ma Môn Hồng Hoang cảnh không trêu đùa mình đấy chứ.



Linh Bảo này chẳng lẽ là… chìa khóa truyền tống đến một không gian khác.



Sớm biết vậy có chết cũng phải trả cho bọn họ, rất có thể đây là bí mật phục hưng của Ma Môn, mình có hứng thú chút chút rồi.



Dương Thần cười cay đắng, biến mất trong bóng tối.



Phía trước, Lạc Thiên Thu chỉ lo chạy trốn không kịp phản ứng chuyện gì xảy ra phía sau.



Khi phát hiện Dương Thần không đuổi theo, không khỏi nghi hoặc, không biết Dương Thần lại giở âm mưu quỷ kế gì.



Khi quay đầu lại nhìn, thì thấy vết đen li ti, ở phía xa chớp động thoáng cái biến mất.



Trong khoảnh khắc, Lạc Thiên Thu cũng không dám tin tưởng, uy áp Dương Thần không còn.



Giống như bốc hơi khỏi nhân gian, triệt để biến mất.



Lạc Thiên Thu nhíu mày, bất chấp mọi thứ, nóng ruột bay trở lại, nhìn xung quanh, ngay cả một chút bóng dáng Dương Thần và Lạc Tiểu Tiểu cũng không thấy.