Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1588 : Thế giới hoang vu

Ngày đăng: 14:20 19/04/20


Nhóm dịch: Friendship



Trầm ngâm một lúc lâu, Lạc Thiên Thu vẫn chưa tìm ra câu trả lời,

theo lý mà nói, Dương Thần đang nắm giữ Thái Thanh Thần Lôi chẳng khác

gì bất khả chiến bại, sẽ không bỏ qua cho mình và người nhà họ Lạc mới

đúng, hơn nữa, đốm đen đen đó là gì...



Chờ một chút...



Lạc Thiên Thu quan sát phong cảnh vùng này, khu vực này, hình như là...



- Thiên Ma Chi Nhãn!?



Lạc Thiên Thu nghĩ đến chữ “Nhãn”, giật nảy mình, vùng đất này là khu vực trung gian giữa nhà họ Lạc và nhà họ Ninh, chẳng phải là trong phạm vi Thiên Ma Chi Nhãn từ trước đến nay sao!



Tuy mỗi một lần Thiên Ma Chi Nhãn mở cửa đều không xác định vị trí cụ thể, nhưng luôn luôn không thể thoát khỏi vùng này.



Chẳng nhẽ nói, đốm sáng màu đen đó là cửa vào Thiên Ma Chi Nhãn?



Nhưng Thiên Ma Chi Nhãn mở cửa rõ ràng cần gần một năm, tại sao lại mở sớm như vậy?



Lạc Thiên Thu ngắm nhìn cảnh vắng vẻ xung quanh, trên khoảng không

cao ngàn trượng, gió lạnh thổi qua mái tóc ông, có chút biểu hiện chật

vật và mệt mỏi rã rời trên khuôn mặt, không hề có chút vui vẻ của việc

chết đi sống lại, trái lại lộ ra tâm trạng lo lắng và u sầu.



...



Vòm trời xám xịt, giống như có màn sương mù muôn đời không thay đổi, bao phủ vạn vật.



Đây là thế giới hoang vu lộ ra vẻ bi thương và bể dâu.



Trong đất có mùi tanh và khét, trong màu nâu đậm của đất còn vương một vệt đỏ nhàn nhạt, không có lấy bóng cây ngọn cỏ.



Không khí tràn ngập mùi ẩm thấp, thỉnh thoảng có luồng âm khí qua lại như con thoi.



Trong hư không, hình như bốn phương tám hướng đều có tiếng gào khóc

thảm thiết của ma quỷ, không ngừng kéo đến bên tai, nhưng khi tìm kiếm

kỹ càng, lại không một chút động tĩnh.



Thời khắc này, Dương Thần đang đứng trong thế giới đau thương và hoàn toàn lạ lẫm này, tay trái hắn vẫn ôm chặt Lạc Tiểu Tiểu đang ngủ say.



So với nỗi đau trước đây khi bị hút vào Vạn Yêu Giới, Dương Thần cảm thấy lần này chưa đến nỗi tồi tệ lắm.



Bởi thế giới này, có thể tự mình điều động linh khí chu thiên, tuy

rằng âm khí cao hơn bên ngoài rất nhiều, nhưng may sao vẫn chưa áp chế

công lực của bản thân.



Nhưng vẫn là để đề phòng bất trắc, Dương Thần đưa đỉnh Hỗn Độn ra,

xoay quanh đỉnh đầu mình, để kịp thời phòng bị bốn phương tám hướng.
giới này, cô ngoan ngoãn theo tôi, nếu có thể ra ngoài tự khắc tôi sẽ

dẫn theo cô, tôi không có yêu cầu gì nhiều, chỉ cần đừng gây phiền phức, được không?



- Ừm, Tiểu Tiểu rất ngoan mà!



Tiểu Tiểu gật đầu.



Lạc Tiểu Tiểu tuy yếu đuối, nhưng phần lớn thời gian tỏ ra cứng rắn.



Nghĩ đến Dương Thần ở bên, công lực của hắn cao như vậy, lại chưa

từng nghĩ sẽ bỏ rơi mình, cô ta quyết định không nghĩ làm sao để ra khỏi Thiên Ma Chi Nhãn, cũng không lo lắng những điều đó...



Cô đã nghĩ rất thông suốt, dù sao không phải một mình cô ở trong này, cũng không quá tệ, vì vậy liền cười ngốc mà ở bên cạnh Dương Thần,

không gây thêm phiền phức cho hắn.



Mà trên thực tế, cô ta cũng không giúp nổi Dương Thần, cô không có

hứng thú với việc luyện công, đừng nói đến thế giới Thiên Ma Chi Nhãn bí ẩn này, hiểu về nó quá ít.



Vài giờ sau, Dương Thần coi như đã có nhận thức hoàn toàn mới về Tiểu Tiểu, cô bé này đúng là kẻ dở hơi.



Hình như hoàn toàn không biết cảnh ngộ trước mắt đang rất bế tắc, rất vui vẻ hỏi mình những câu “nhạt nhẽo”.



Đại loại như là năm nay mấy tuổi, thích ăn gì, thích màu gì, yêu lần đầu khi nào, đã yêu bao nhiêu người, có con chưa...



Về phần trước đây Dương Thần muốn giết cha mình, dường như Lạc Tiểu Tiểu đã quên sạch, không nhắc tới nửa chữ.



Dương Thần thủng thẳng trả lời từng câu hỏi của cô ta, chủ yếu tinh

lực vẫn tập trung tìm kiếm xem thế giới này có nơi nào đặc biệt!



Nhưng, tìm kiếm vài nghìn dặm, Dương Thần vẫn chưa phát hiện ra một chút tin tức hữu dụng.



Điều duy nhất thu được, chính là hai pháp bảo thượng phẩm khả dụng,

vài cuốn bí tịch pháp thuật chưa rõ có giá trị sử dụng hay không và vài

pháp bảo hạ phẩm, trung phẩm, vận khí quả thực không được tốt lắm.



Dương Thần không bận tâm những điều đó, Thái Thanh Thần Lôi của hắn

có thể hủy diệt những pháp bảo kia bất cứ lúc nào, nhưng lại làm cho

Lạc Tiểu Tiểu hai mắt tỏa ánh sáng, vui rạo rực, cảm thấy giống như hành trình tìm kho báu, cảm hứng dâng trào.



Thời gian dần trôi, Dương Thần bỗng phát hiện, thế giới xám xịt, không ngờ bắt đầu rơi vào đen tối.



Dương Thần mới ý thức được, trong này hóa ra vẫn có ngày đêm, hơn nữa cùng với sự lan truyền của đêm đen, bầu không khí xung quanh, âm khí

ngày càng nặng, tiếng ma quỷ kêu khóc tứ phía, hình như ngày càng thảm

thiết và rõ ràng.



Một điềm xấu thoáng qua suy nghĩ của Dương Thần:



- Không phải là, linh hồn ma quỷ này... đêm tối mới xuất hiện chứ?