Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1593 : Kế hoạch động trời
Ngày đăng: 14:20 19/04/20
Nhắc tới Lam Lam vú Vương chà xát tay, dở khóc dở cười nói:
-
Cũng là ba chị em Ngọc cô nương, họ muốn đi tham quan các nước khác một
chút, Lam Lam ở cùng họ nên cũng đi theo, còn sợ tiểu thư không đồng ý
nên bảo vú không được gọi điện thoại cho con. Vú nghĩ mấy người Ngọc cô
nương lợi hại như vậy, Lam Lam đi cùng họ chắc không có việc gì xảy ra;
vì thế đã đồng ý.
Từ khi đồng ý Dương Thần chiếu cố cho mấy
người phụ nữ trên đảo, mấy người Ngọc Lan Đình là các cao thủ Yêu Môn
không có nuốt lời, ngoại trừ trở lại Hồng Hoang Môn một chuyến còn lại
hầu như sống ở trên đảo.
Dương Thần chậm trễ không trở về,
các cô tuy thấy lo lắng nhưng nghĩ Huyễn cảnh không có ai có thể đánh
bại Dương Thần nên kiên nhẫn chờ đợi.
Đối với các cô mấy
chuyện nhỏ nhặt này so với Yêu tộc ngàn năm mà nói, mấy tháng chỉ như
cái chớp mắt mà thôi, không có gì to tát.
Vừa lúc, Lâm Nhược
Khê có việc phải trở về nước không thể dẫn Bé mập theo, Bé mập đơn thuần theo ba mỹ nữ hồ ly tinh đi chơi.
Biết là con gái Dương Thần, lại rất ham vui, Ngọc môn chủ rất thích, cũng hôn nhẹ, ôm một cái dắt con bé đi dạo cả ngày.
Trong Hồng Hoang Môn không có nơi nào phồn hoa như ở đây, Ngọc Lan
Đình cùng yêu hồ rất hứng thú tiếp xúc với văn minh nhân loại, thấy hơn hai tháng qua Huyễn cảnh không lo nổi thân mình, cũng buông lỏng đi tới một số quốc gia khác chơi.
Tuy cả châu Âu trong trạng thái
đóng băng, nhưng hệ thống thiết bị sưởi ấm hoàn thiện, vài nơi có vĩ độ
không cao miễn cưỡng có thể sinh hoạt bình thường.
Lâm Nhược Khê nhăn mày, Mạc Thiên Ny một bên vừa cười vừa nói:
- Nhược Khê, chị đừng lo lắng nữa, ai dám bắt nạt Lam Lam, mình nó
cũng không ai dám bắt nạt rồi, huống chi còn có mấy người Ngọc môn chủ ở đó.
- Cô hiểu nhầm ý tôi rồi.
Lâm Nhược Khê than thở:
- Không phải tôi sợ Lam Lam gặp chuyện, lo lắng nó đùa dai lại bắt nạt người khác.
Đang lúc mấy người phụ nữ nói chuyện, trong phòng vang lên tiếng điện thoại.
Vú Vương bắt máy, người gọi tới là Ron.
- Ron tiên sinh, có chuyện gì sao?
- Bà Vương, xin hỏi phu nhân đã trở về chưa vậy?
Ron hỏi tất nhiên là Lâm Nhược Khê.
Vú Vương trả lời:
- Lần trước mọi người có nhìn thấy thực lực đám Apollo mạnh đến biến
thái, ông xã cũng nói Chư Thần không ngừng mạnh lên, chúng ta đi không
đủ nhét kẽ răng, đến lúc đó bọn họ cũng không bán cho chúng ta mặt mũi,
chính là tự tìm đường chết.
- Nói vậy… Nhược Khê, chị và An
Tâm, là phú hào toàn cầu, cho nên mới được các quốc gia mời đầu tư cho
kế hoạch chế tạo thuyền Noah?
Mạc Thiện Ny hỏi.
Lâm Nhược Khê thản nhiên nói:
- Không sai, nhưng mình cự tuyệt, kỳ thực có nhiều người lắm tiền nhiều của, tiền của mình cũng không được coi trọng mấy, nhưng An gia có người chế tạo thuyền chuyên nghiệp khả năng bọn họ quan tâm hơn đấy.
An Tâm lập tức lắc đầu:
- Em cũng cự tuyệt, căn bản cùng một ý nghĩ, A… Đúng rồi, chị Đường
Uyển bọn họ có liên lạc với chị không? Tập đoàn Phong Lâm của Đường gia không phải được chú ý hơn sao? Đường gia là làm ăn trong lĩnh vực quân
sự mà?
- Bọn họ sẽ không liên lạc với Đường gia.
Lâm Nhược Khê thay Đường Uyển trả lời.
Đường Uyển cũng gật đầu, cười bất đắc dĩ.
- Vì sao?
An Tâm không hiểu.
- Bởi vì Hoa Hạ là quốc gia lớn duy nhất không được mời tham dự kế
hoạch, mà Đường gia có quan hệ với Chính phủ Hoa Hạ, các quốc gia khác
muốn phủi sạch quan hệ với Hoa Hạ.
Jane nói.
- Chuyện lớn như vậy tại sao quốc gia chúng ta không tham dự?
Vú Vương giật mình hỏi.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Lâm Nhược Khê hiện lên vài tia phức tạp, nói:
- Không phải rất rõ sao, những quốc gia khác không phải ngu ngốc hết,
Hoa Hạ cùng Chư Thần là kẻ thù truyền kiếp, bọn họ cho dù không hiểu rõ
lắm về Hồng Mông, cũng hiểu tình cảnh Hoa Hạ không giống.
-
Nếu như Hoa Hạ có khả năng đánh bại Chư Thần, vậy bọn họ tự nhiên vui
mừng ở ngoài cổ vũ, nhưng nếu Hoa Hạ thất bại bọn họ chỉ cần phủi sạch
quan hệ, chí ít còn một con đường sống
- Huống chi, dân số
Hoa Hạ chiếm ¼ thế giới, đây là gánh nặng trầm trọng với ngày tận thế,
bọn họ ước gì Hoa Hạ chết nhiều một chút, để số lượng lương thực tích
lũy càng nhiều.