Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1640 : Canh bạc vạn năm

Ngày đăng: 14:21 19/04/20


Dương Thần không khỏi gượng cười ẩn chứa nỗi tuyệt vọng, chán nản mà

ngồi phệt xuống sofa, dường như sức lực của toàn thân đều bị lấy đi hết.



Nói tới câu cuối cùng, rồi nhớ về xuất phát điểm, bản thân khi đối diện với Athena đang chiếm giữ thân thể Lâm Nhược Khê cũng không dám ra tay. Vậy mà hiện tại biết rằng Athena đồng thời là Lâm Nhược Khê và Thập Thất

lại càng không nở làm thương tồn cô ta.



Điều đáng mừng là, cả hai người phụ nữ có ý nghĩa vô cùng quan trọng với bản thân hắn ta, Lâm

Nhược Khê và Thập Thất, đều đang sống theo một phương thức khác.



Song điều đáng buồn là hắn ta chẳng thể cứu nối bất kì ai trong hai người này...



Dương Thần càng nghĩ càng điên cuồng, cuối cùng bắt đầu ra sức dùng hai tay

đập vào đầu, giống như con thú dữ bị quật vậy, cổ họng vang lên những

tiếng gầm rú.



Ngón tay luồn qua kẽ tóc, mắt Dương Thần tuôn ra giọt lệ nóng hối.



Tu vi có mạnh mẽ đến đâu thì cũng chẳng có tác dụng gì cả, rốt cuộc là

ngay cả mẹ đẻ của con mình, người vợ yêu quý của chính mình cũng không

cứu nổi.



Lẳng lặng nhìn Dương Thần trát hết lệ đắng trong lòng mà không hề biểu lộ chút tình cảm đặc biệt gì, Mông Tiêu Dao chi cười nhạt rồi chờ cho Dương Thần bình phục trớ lại.



Vài phút nữa lại trôi

qua, tâm trạng Dương Thần dường như đã ổn định trở lại. Hắn ngẩng đầu

lên, mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào Mông Tiêu Dao một cách ớn lạnh.



Sự tinh đã đến nước này, Dương Thần cũng đã làm theo tất cả sắp đặt rồi.



Nói thẳng ra, canh bạc kéo dài hai mươi nghìn năm này đơn giản cũng chi là

một loại đánh cược mà chỉ có hai người Mông Tiêu Dao và Athena dường như hiểu rõ nhưng lại giả bộ hồ đồ.



Mông Tiêu Dao cần tìm một người

kế thừa để tiếp nối mình, cũng cần một cơ hội để quyết định xem Nhân tộc hay Thần tộc sẽ thống trị Trái Đất.



Athena cũng biết, thực ra người cố ý thả cô ta ra ngoài và nhốt Zeus lại, không phải là người mà cô ta có thể chống lại được.



Thế nhưng, cái tên Mông Tiêu Dao này rõ ràng là có ý để cho Athena tới sắp xếp một kết cục.



Đại Dự Ngôn Thuật của Athena chứng tỏ rằng Athena đã sớm nghĩ ra cách để

khôi phục lại Thần tộc, lão chi cần từ từ đợi, chờ Athena chọn cho lão

một người thích hợp.


Nếu như lúc đầu cậu giết chết Dương Liệt thì có lẽ không thể quay trở về Dương gia, hơn nữa nếu hoàn toàn đứng về phía đối lập

Hoa Hạ mà khai chiến với những người trong giới Huyễn Cảnh, không thể

trở thành người trong tứ đại gia tộc.



- Chi có điều, Athena vẫn

chưa ra tay can thiệp, mà là thông qua hàng loạt thay đồi về sau mà xoay chuyển kịch bản đi theo một con đường khác, khiến Dương Liệt chết theo



một cách khác.



- Nói tóm lại, Athena vì cứu vãn tương lai trong Đại dự ngôn thuật bị

chính cô ta phá hoại mà đã tốn không ít tâm sức để lập lại trật tự. Tuy

nhiên vẫn khó tránh khỏi có một vài sơ xuất.



- Song cũng không thể không khâm phục cô ta cuối cùng vẫn có thể khắc phục mọi rắc rối, khiến cậu trong vài năm ngắn ngủi có thể đi tới cấp tu vi như ngày hôm nay,

cuối cùng cũng lọt vào pháp nhãn của ta, có thể giao quyển lựa chọn cho

cậu.



Dương Thần cười mỉa mai nói:



- Cái quyền lựa chọn

này... không cần cũng được. Bản thân ngươi không dám đưa ra quyết định

liền đem ta ra hứng chịu, quả là một bàn tính khôn ngoan.



Mông Tiêu Dao nhẹ nhàng đứng dậy, không chút hờn giận vỗ vai Dương Thần.



- Tiểu tử, ngươi sai rồi. Ta đã sớm đưa ra quyết định hơn hai mươi nghìn

năm trước. Quyết định của ta chính là không thiên vị bất cứ bên nào. Nếu ngươi chọn bảo vệ Athena, không nờ ra tay, vậy thì ta cũng không ép

ngươi.



- Hôm nay ta tới chỉ là muốn nói cho ngươi biết chân tướng

sự việc. Phần còn lại là việc của ngươi, là vận mệnh của loài người.



Nói xong, Mông Tiêu Dao cũng không nói thêm một lời nào nữa, vừa mới quay lưng mà đã như một màn ảo ảnh biến mất ngay sau đó.



Với tu vi như ngày hôm nay của Dương Thần, cũng không thể nào đoán được ông ta rời đi như thế nào.



Lại một lần nữa sa vào trong một quán rượu tình mịch, Dương Thần chán nản

nằm xuống sô pha, ngơ ngác nhìn đèn treo rủ xuống, trong mắt giờ chỉ là

một khoảng bao la mờ mịt.