Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1641 : Bức màn cuối cùng

Ngày đăng: 14:21 19/04/20


Tại trận nhãn đại trận thần ma trên Huyễn Cảnh, đảo Huyền Thiên.



Đã gần nửa tháng trôi qua, dưới sự quấy nhiễu của Nghịch chuyển pháp Ác

Luân, tốc độ chuyển động của đại trận dường như đã giảm đi một nữa.



Ánh sáng chói lọi không còn lóa mắt như trước kia nữa, từ lúc khí hắc ám mờ mờ ảo ảo vừa bắt đầu thoát ra đến hiện giờ đã có lượng lớn khí âm tà

xám xịt ngưng tụ tại chỗ trận nhãn của đại trận.



Giữa bầu trời lúc này, chúi chủ thần đang hội tụ ở đó, lẳng lặng nhìn về vị trí trận nhãn đó không biết đang chờ đợi điều gì.



- vẫn còn thiếu một chút, song đại trận sắp không còn cách nào duy trì trạng thái



phong tỏa nữa.



Hephaestus tràn đầy niềm tin nói.



- Ngươi có vẻ như rất đắc ý? Không cảm thấy là đã tốn quá nhiều thời gian rồi hay



sao?



Ares cũng nôn nóng nói.



Hephaestus cau mày nhìn liếc qua Chiến thần một cái:



- Giải thích với cái hạng người lỗ mãng chi có suốt ngày đánh đánh giết

giết như ngươi chẳng có tác dụng gì cả. Nhà ngươi căn bản không thể hiểu được sự lợi hại của Thần ma đại trận.



Ares trợn trừng hai mắt, chuẩn bị phát cáu lên hì bị ánh mắt lạnh lùng của Athena ở



bên cạnh ngăn lại.



Athena liếc Hỏa thần và Chiến thần một cái, ám chi hai người này đừng có gây

sự thêm nữa, sau đó đưa cánh tay nõn nà ra, rồi đột nhiên nhẹ nhàng chộp lấy trong hư không.



Một bóng đen chớp động lưng chừng bầu trời.

Bóng đen ấy đang giãy dụa, giống như bị một bàn tay vô hình tóm lấy,

không biết bị Athena lôi ra từ đâu nữa.



- Đại nhân tha mạng! Tha mạng... Tiểu nhân không cố ý dấu đâu...



Các chủ thần khác chung quy thì lực cảm ứng cũng không lớn bằng Athena, nhìn thấy Athena túm lấy tên đó mà có phần buồn bực.



Athena hừm một tiếng lạnh lùng:



- Lén lén lút lút ẩn náu ở nơi xa mà tưởng ta không biết sao?



Tên mặc đồ đen lấm la lấm lép, buồn bã nói:


Quách Tuyết Hoa biết được Lâm Nhược Khê hóa ra lại là Athena, tức giận không

kin chế được, cảm thấy con trai mình bị lừa dối một cách trắng trợn nên

lo lắng bồn chồn, lại càng chửi mắng thậm tệ Lâm Nhược Khê là đồ bĩ ổi,

hồ ly tinh, sớm biết cô ta không có thật lòng...



Các nữ nhân nghe

xong không lấy làm thoải mái cho lắm, nhưng rồi cũng lặng đi. Ai dám đảm bảo tất cả những hành vi của Lâm Nhược Khê có phải là những gì mà bản

thân mình nghĩ? Nội tinh không ai rõ cả.



Nhưng trên hết là nỗi lòng chua xót cho Dương Thần, mơ hồ ẩn dấu một bụng tức giận đối với Lâm Nhược Khê



Đối với Quách Tuyết Hoa mà nói, con dâu con rể chi là thứ yếu, bà ta chi

quan tâm đến đứa con trai duy nhất đã không thấy đâu cả, lại còn bị

thương sâu thật đáng thương.



Thế nhưng, cứ mắng mỏ như vậy, Quách Tuyết Hoa cũng không có tâm trí đâu mà nghĩ nhiều nữa, chỉ hy vọng

Dương Thần sớm có tin tức, ngày ngày thúc giục mọi người đi tim khắp nơi trên thế giới.



Song bất luận là các tu sĩ cũng được hay hàng loạt

đám người Sauron, Ron bộ hạ của Dương Thần cũng được, Dương Thần đã muốn ẩn náu thì sao bọn họ tìm được. Nhưng mẹ của Dương Thần đã có mệnh lệnh nên bọn họ đành bất đắc dĩ phải kiên trì đến cùng, không ngừng lùng

sục.



Dương Công Minh lại không để ý quá nhiều tới điều này, dường như Dương Thần có làm sao đều không quan trọng nữa, ông ta cả ngày chi

nghĩ cách để chọc cười cho Lam



Lam vui.



Tiểu mập bên cạnh ông

cố tìm kiếm cảm giác ấm áp, bộ dạng buồn bực sầu não, đến sở thích ham

ăn mà con bé thích nhất giờ cũng đã không còn hào hứng nữa.



Thời gian trôi qua thật khốn khổ đối với mỗi người.



Nhưng chi hai ngày qua đi thì tinh hình lại thay đổi nhanh chóng.



Bầu trời bỗng nhiên vụt lên rất nhiều bóng đen âm u như thể quỷ khóc sói

gào thảm thiết, tựa như vô số lưu tình âm u rạch ngang đường chân trời,

tản về tứ phía!



Đám tu sĩ Lạc Thiên Thu, Liễu Thì Nguyên nhìn

thấy cảnh đó đều nghệt mặt ra, vì họ ý thức được tình hình đã ngày càng

đáng lo hơn.



Yêu ma tàn sát bừa bãi trần gian, đại trận cuối cùng đã bị phá rồi!