Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 1642 : Coi như là cố nhân

Ngày đăng: 14:21 19/04/20


Mấy ngày sau, trên bầu trời của Hoa Hạ, mây đen che phủ hết tất cả các

tia sáng, mặc dù đang là giữa trưa nhưng cũng vẫn quỷ khí dày đặc.



Trên thực tế, chính vào ngày đại trận bị phá đó, khắp mọi nơi trên trái đất

có dấu tích của con người đều đã âm u như bây giờ chỉ trong nháy mắt.



Lúc mới bắt đầu, những người trốn tránh băng hàn lạnh thấu xương kia còn

chưa biết rốt cục là thiên tai gì mà lại khủng bố như vậy.



Nhưng dần dần mọi người nhận thức được lần này không chỉ đơn giản là hạ nhiệt độ.



Khắp nơi trên thế giới đều lần lượt xuất hiện những “quỷ quái” mà người dân bình thường không dám nghĩ đến!



Những quỷ ảnh, bộ xương khô có hình dạng như ma quỷ chi có trong phim, nhưng lại thực sự xuất hiện trước mắt mọi người!



Có con chi đi qua, lượn đi lượn lại trong rừng sắt thép của thành phố, có

con lại đột nhiên cắn người, ăn sạch tình quang của những người bị dọa

cho ngất đi, để lại vết máu hoặc một cái xác khô!



Nếu nói đại cầu bước vào thời kì Băng Hà, đã làm nhân loại cảm nhận được cái chết đang

đến gần, vậy thì cảnh như là tử thần xuống trần gian này lại khiến mọi

người trớ nên tuyệt vọng!



Hơn nữa lúc này đây cho dù là người dân nghèo khổ hay là những phú hào quan to hiển quý kia đều không thể tránh khỏi bị làm hại!



Trước cảnh yêu ma Thái cổ mà con người không hề hiểu biết, nhân loại ngoài chờ chết thì cũng chi còn cách khẩn cầu trời xanh...



Đột biến nhanh đến mức khó mà tưởng tượng được, thậm chí khiến nhân loại,

những người cực kì có trí tuệ cũng không kịp suy nghĩ rốt cục đây là

chuyện gì?



Các tu sĩ của Huyễn Cảnh bắt đầu từ ngày đầu tiên phát hiện ra yêu ma đã ý thức được tinh hình không ổn.



Đặc biệt là tu sĩ của Hồng Mông, tổ tiên nhiều đời trấn giữ đại trận nhưng không ngờ đến đời này lại xảy ra chuyện thật!



Rất nhanh, những tu sĩ Hồng Mông Liễu Thì Nguyên, Diêm Tú Minh và mấy trăm

tu sĩ còn lại phân tán trên đảo, đến khắp nơi trên trái đất để diệt

những yêu ma Thái cổ thoát



ra.



Vì thực lực của đa số yêu ma

cũng chi ở mức Hóa Thần kì, hơn nữa linh trí khá thấp nên không khó đối

phó, có lẽ đây là chuyện đáng vui mừng nhất.



Nhưng quả thực yêu ma quá nhiều, những tu sĩ này phân tán đến khắp trái đất thì gần như là muối bỏ biển.


ngay tại chỗ, không chi nội thương mà còn trúng độc quỷ dị.



Quái

vật đắc ý ngửa mặt lên trời rống to hơn, phun ra khói độc, cả người nhào xuống, giơ một mống vuốt sắc bén màu đen ra nắm lấy cổ nữ tu sĩ kia để

hút máu.



Mắt thấy tên yêu ma hắc vụ kia đến gần, nữ tu sĩ sợ đến mức mặt mày trắng bệch, hồn lìa khỏi xác, chi nhắm mắt chờ chết...



- Grừmm!



Cảnh tàn khốc trong dự đoán của ba người không xảy ra, mà lại đột nhiên nghe thấy tên quái vật này phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương!



Bụp!



Một mồi lửa huyết hồng không biết từ lúc nào đã bao vây tên yêu ma hắc vụ

nàêu ma không ngừng giãy dụa, gào thét nhưng không thể chống lại sự ăn

mòn của mồi lừa huyết hồng này.



Trong chớp mắt giống như bốc hơi vậêu ma đã không thấy bóng dáng.



Càng kì diệu hơn là mồi lửa huyết hồng này lại còn làm độc vật trên người ba người



bốc hơi sạch, trực tiếp giúp bọn họ khôi phục sức khỏe, có thể thấy mồi lửa huyết hồng này là khắc tình của yêu ma.



Ba người ngơ ngác nhìn một màn này, đến cuối cùng, ánh lừa mất đi mới nhìn rõ người nam nhìn như kẻ lang thang xa lạ kia đang đứng cách đó không

xa nhìn bọn họ.



- Ba người cộng lại mới có khả năng chiến đấu ở

mức Quỳ Thủy trung kì... nhưng lại muốn đấu với yêu ma Minh Thủy kì, nếu các ngươi muốn chết thì hà tất phải phiền toái như vậy...



Dương Thần thở dài rồi nói một câu, liền xoay người định rời khỏi.



Hai nam một nữ này chính là anh em Triệu Mộc Dương, Triệu Đình và Lam Phi, người lúc đầu từng có qua lại với nhà họ Tiêu.



Nếu không phải vì niệm tinh trước đó cũng coi như có



chút giao tình thì Dương Thần



thật sự không cần để ý đến sự sống chết của bọn họ.



- Vị huynh đệ kia! Xin dừng bước!



Sau khi hai hàng lông mày hiện lên một tia do dự và suy tư, Triệu

Mộc Dương vội vàng đứng lên, tiến lên trước gọi Dương Thần.



Triệu Đình và Lam Phi cũng đứng bật dậy, ơn cứu mạng không phải ơn huệ nhỏ, không dám chậm trễ.