Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 189 : Quá độc

Ngày đăng: 14:02 19/04/20


Khi mà Lâm Nhược Khê nói ra tin tức chấn động đó, tất cả mọi người xung quanh đều ngỡ ngàng, có thể dễ dàng nhận thấy ai cũng không nghĩ là lại xảy ra tình huống bất ngờ này.



Sắc mặt Hứa Trí Hoành trắng bệch, miễn cưỡng cười nói:



- Nhược Khê, em đừng đùa, tôi mới là chủ phòng làm việc của Guillian, ông ấy đi chắc chắn phải nói với tôi một tiếng chứ.



- Ông ấy không cần phải nói với anh, bởi vì anh đã tự mình ký tên, quyết định để bác sĩ Guillian rời khỏi phòng thí nghiệm, đến làm ở sở nghiên cứu Mộ Vân. Nếu như anh không tin, có thể điện thoại hỏi ông ấy, tôi nghĩ hẳn ông ấy cũng đã thấy anh tự tay kí tên vào văn kiện miễn chức đó.



Lâm Nhược Khê nói.



- Không thể nào, tôi chưa từng kí cái đó.



Hứa Trí Hoành nói lớn, cầm lấy điện thoại trong tay Mao Cầu, gọi đến một số nào đó.



Sau khi nối được điện thoại, đầu dây bên kia là một người nói giọng Hoa Hạ với khẩu âm Mỹ:



- Anh Hứa, thật là bất ngờ, anh lại gọi cho tôi vào lúc này.



Nghe giọng tiến sĩ Guillian có vẻ như mang hàm ý, Hứa Trí Hoành lạnh cả sống lưng, gượng cười hỏi:



- Tiến sĩ, ông nói gì vậy, có phải là tôi đã làm gì sai hay không?



- Anh không làm sai gì cả, chỉ là công việc của tôi không thể làm cho anh hài lòng, tôi thấy rất áy náy, nên đã quyết định rời khỏi phòng thí nghiệm của anh, tôi lại nhận được lời mời của người bạn học, tiến sĩ Lý Quang Tấn, tới Mộ Vân làm việc cùng với ông ấy.



- Cái gì? Tiến sĩ! Tôi đã nói để ông đi khi nào vậy?



Hứa Trí Hoành gần như gào lên!



Guillian có chút ngạc nhiên:



- Có một cô tự xưng là người của công ty anh đến đưa cho tôi một văn kiện, trên đó viết rõ ràng, phòng thí nghiệm do tôi phụ trách đã có người thay thế, tôi phải rời khỏi đó vào tuần sau, tôi nhận ra đó là chữ kí của anh, nói thật, tin đó làm tôi cảm thấy có chút thất vọng, dù sao mấy năm nay tôi cũng tận tâm giúp anh xây dựng phòng thí nghiệm này. Nếu như anh đã không cần đến tôi nữa, vậy thì tôi chọn cách lặng lẽ ra đi, lúc này anh lại chủ động gọi cho tôi, tôi thật sự rất cảm động.



Đi cái gì chứ? Chuyện này rốt cục là sao?



Hứa Trí Hoành không giấu nổi cảm xúc:



- Tiến sĩ, hãy nghe tôi nói, đây chắc hẳn là một âm mưu, từ trước tới giờ tôi chưa từng nghĩ sẽ để ông rời phòng thí nghiệm.



- Rất xin lỗi anh Hứa, tôi không hiểu tại sao tự dưng anh lại nói vậy, nhưng tôi đã tận mắt thấy chữ kí của anh, hơn nữa còn đặt sẵn cả vé máy bay đi HongKong, ông Lý đang đợi tôi. Tôi thấy đây cũng là một kết thúc tốt. Tổng giám đốc Lý của tập đoàn Mộ Vân đối với tôi rất tốt, ông ấy còn đón cả nhà tôi đến HongKong, tôi quyết định sẽ làm việc cho ông ấy. Nếu như anh còn nói những lời như vậy, tôi chỉ có thể nói lời xin lỗi anh. Dùng lời người Hoa Hạ các anh mà nói, duyên phận của chúng ta đã hết, anh Hứa ạ.



Guillian nói xong liền cúp máy.


- Tôi đi dạo một vòng, tối không cần chờ cơm tôi.



Nhìn Dương Thần từ từ đi khỏi như vậy, Lâm Nhược Khê hỏi:



- Thiện Ny, có phải anh ấy đã chán ghét tớ rồi không?



- Tớ nghĩ, anh ta chỉ không quen với hình ảnh của cậu như thế này, trong lòng anh ta vẫn quan tâm đến cậu, cho nên mới như vậy.



Mạc Thiện Ny trong lòng có chút chua xót, chính mình cũng thích người đàn ông kia, nhưng lại đi an ủi người phụ nữ của anh ta.



Lâm Nhược Khê đột nhiên đưa tay lên vuốt tóc Mạc Thiện Ny:



- Tớ rất vui, trong lúc như thế này cậu lại lựa chọn an ủi tớ.



- Chúng ta là chị em tốt, tớ đương nhiên luôn ở bên cậu.



Mạc Thiện Ny thoải mái cười nói.



- Vài ngày nữa, cậu đưa Dương Thần về quê đi, đón bác gái đến Trung Hải.



Mạc Thiện Ny tròn mắt:



- Nhược…Nhược Khê, làm sao mà cậu biết là tớ muốn…tớ muốn đưa Dương Thần về quê?



Lâm Nhược Khê cười giễu cợt:



- Cậu yên tâm đi, dù tớ có âm mưu hại người khác, nhưng tớ tuyệt đối không làm thế với cậu…là bác gái đã nói cho tớ biết, bác nói cậu muốn dẫn bạn trai về gặp bác ấy.



- Mẹ tớ sao?



Mạc Thiện Ny giật mình che miệng.



- Bác ấy rất muốn biết bạn trai cậu là người như thế nào, mà người bác ấy có thể liên lạc để biết chuyện của cậu thì chỉ có tớ…



Lâm Nhược Khê nói.



Mạc Thiện Ny ngay lập tức tim dừng một nhịp, đây không phải là chưa khảo mà đã xưng sao, mặt chợt nóng ran.



- Vậy…vậy cậu nói Dương Thần là người như thế nào?



Tim Mạc Thiện Ny đập thình thịnh trong lồng ngực, cho dù có chút xấu hổ, nhưng cô không thể không hỏi.