Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 206 : Đại cục thay đổi!

Ngày đăng: 14:02 19/04/20


Gã da đen Bachael đi bộ giống như lướt nhảy vậy, mang nhịp điệu, giọng điệu nhẹ nhàng nói:



- Jason, tôi còn tưởng anh định cùng với Jodie giải quyết mấy con khỉ Hoa Hạ này rồi chứ, thì ra còn muốn dựa vào sự xuất hiện của chúng tôi.



Gã nước Mỹ được xưng Jason tay cầm súng máy hạng nặng của Hỏa Pháo ngắm nghía, miệng nhai kẹo su:



- Như thế thì sẽ vất vả cho bảo bối Jodie của tôi, tôi lại không nỡ.



Cô gái tóc vàng Jodie cũng không chịu lép vế:



- Các anh chỉ biết phí lời thôi sao, muốn động thủ thì nhanh lên, cả ngày dầm nắng ở nơi chết tiệt này thật là một cực hình thê thảm với làn da xinh đẹp của tôi!



- Xem đi, con khỉ Hoa Hạ ngu xuẩn này, không ngờ gã còn lấy ra hai khẩu súng, chẳng lẽ gã cho rằng súng có tác dụng với chúng ta sao?



Một gã da đen khác tên Andy cười ha hả.



Jason khẽ nhếch miệng:



- Không cần nói như vậy, ta nghĩ gã muốn tặng quà thôi.



Hỏa Pháo nhịn không được nói:



- Nói nhảm cái gì! Đừng tưởng chúng ta nghe không hiểu tiếng Anh của bọn Mỹ chúng mày, đến chim cũng chẳng muốn nói với chúng mày nữa, muốn cướp súng của ta, thì đến đây!



Nói xong, Hỏa Pháo nhắm thẳng Jason kẻ cướp súng của mình bắn liên tiếp hai phát “ Pằng pằng”!



Tuy rằng đường bắn viên đạn rất hiểm, nhưng Jason vẫn dễ dàng nghiêng người né được, vứt khẩu súng máy hạng nặng tuốt ra góc xa xa:



- Ta thích cây súng của ngươi, khẩu đó nặng quá!



Jason khi đang nói chuyện, thì bước chân đã nhanh chóng di chuyển đến phía sau Hỏa Pháo, không đợi Hỏa Pháo xoay người lại, đã xòe hai bàn tay ra!



Hai đường sức hút vô hình bắt đầu tạo ra ảnh hưởng đối với súng lục lắp của Hỏa Pháo, thậm chí không thể lên cò được!



- Sao thế!



Hỏa Pháo giận dữ quát một tiếng, nhưng ngăn không được lực hút mạnh mẽ như sức hút của trái đất kia, hai tay chỉ có thể buông rơi súng lục dễ dàng.



Bốn gã lính Blue Storm khác như đang xem kịch, thấy màn như vậy cười, cũng không có ý định ra tay.



Đại Cước như nghĩ gì đó, xoay người nhắm đến cô gái tóc vàng Jodie vừa giao đấu, định tiếp tục chiến đấu.



- Karosi, giúp tôi chặn gã khùng này!



Jodie chán ghét nói.


Dương Thần một mình ngồi chỗ cửa đại điện, Tuệ Lâm rút trường kiếm ra từ từ không tiến lên, thấy Dương Thần ngồi bất động, bèn lên tiếng hỏi:



- Anh làm gì không tiến lên?



- Sư phụ của cô dữ như thế, tôi sợ.



Dương Thần cười hì hì, nói.



Tuệ Lâm mắt mở to không tin, hừ một tiếng:



- Đồ nhát gan!



Nói xong, cũng xông lên, đứng một chỗ cùng sư phụ mình.



Vân Miểu sư thái nghe Dương Thần nói, nhìn qua hắn bằng ánh mắt coi thường, lại nhìn ái đồ của mình ánh mắt khen ngợi, trịnh trọng nói:



- Hạng người sợ lôi thôi, chúng ta không cần để ý. Tuệ Lâm, đợi nhị sư phụ đối phó với hai tên quỷ đen kia, con đối phó với cô gái chỉ biết bắn súng loạn xạ kia, dùng Thục sơn kiếm pháp sư phụ dạy chém chết cô ta, Đoạn Nhận, Đại Cước, Cuồng Phong các người chỉ lưu ý cùng Thiên Long, đối phó nhị pháp vương còn lại và Đan Tằng.



- Rõ.



Mọi người cảm xúc dâng tràn hô to.



Đợi chút!



Đoạn Nhẫn đứng bên cạnh sư thái đột nhiên lên tiếng ngăn cản, sắc mặt nghiêm trọng nói:



- Sư thái, có chút không ổn.



- Không ổn cái gì?



Vân Miểu sư thái nhíu mày hỏi.



Đoạn Nhẫn liếc mắt nhìn kẻ thù một cái, kề sát bên Vân Miểu sư thái, nói nhỏ:



- Tôi cho rằng, chúng ta không thể đánh tiếp được…



- Vì…. Á!!!



Vân Miểu vẻ mặt vừa đầy sự nghi ngờ, khoảnh khắc liền quằn quại đau khổ, hai mắt phẫn nỗ, nhìn Đoạn Nhẫn không tin nổi …



Đoạn Nhẫn cười hô hố lắc mình một cái, khi mọi người chưa kịp định thần lại, đã vọt đến bên Blue Storm, và giống như bốn gã Blue Storm, nhìn mọi người Long tổ với ánh mắt nghiền ngẫm.



Mọi người kinh ngạc, giật mình nhìn đến thắt lưng Vân Miểu sư thái, bị một con dao găm nhỏ đâm vào, cạnh sắc chưa đâm sâu vào cơ thể.



Máu tươi lẫn với màu áo đạo màu xanh, đã thành màu đen.