Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 303 : Gặp mặt
Ngày đăng: 14:03 19/04/20
Ra khỏi phòng làm việc của Lưu Minh Ngọc, Dương Thần có vẻ tinh thần sảng
khoái, mặc dù không biết hai người phụ nữ này sẽ tụ tập cùng nhau nói những cái gì, nhưng tốt xấu gì cũng coi như hóa giải cảnh xấu hổ lần này, cũng không để quan hệ giữa ba người trở nên xấu đi.
Mặc dù Dương Thần lúc trước có vẻ bình tĩnh, nhưng kì thực trống ngực không ngừng đập, đều là người có suy nghĩ hoạt bát, muốn qua mắt là điều đừng bao giờ nghĩ tới, bản thân nghĩ như thế nào liền nói như vậy, nói chung không làm hỏng việc lớn.
Thẳng đường đi đến cửa thang máy của tòa nhà, Dương Thần ấn nút xuống lầu, rất nhanh, liền có một thang máy xuống.
Mở cửa ra, trong thang máy đã có hai người đứng.
Dương Thần ngẩng lên nhìn, bước chân dừng lại một chút, đúng là Lâm
Nhược Khê cả người màu xanh lam trang phục có vẻ từng trải, cùng trợ lý của cô Ngô Nguyệt.
Cũng không biết Lâm Nhược Khê muốn ra ngoài làm việc hay là xuống mỗi tầng lầu để tuần tra, vừa vặn lại ở trong thang máy này.
Nhìn thấy Dương Thần đột nhiên xuất hiện ở tầng lầu của ban Quan hệ xã
hội, Lâm Nhược Khê rõ ràng hơi nhíu mày lại, mặt nhăn lại, mặc dù đồng ý cho Dương Thần có vị trí trong ban Quan hệ xã hội, nhưng kì thực lại đem toàn bộ công việc chuyển qua cho công ty giải trí mới. Dương Thần trong lúc này xuất hiện ở ban Quan hệ xã hội, ngoài vào trong đây làm vài việc không liên quan đến công việc ra, căn bản không có lý do khác.
- Muốn vào thì mau vào đi.
Nhìn thấy Dương Thần ngây người ở cửa thang máy, trợ lý Ngô Nguyệt thúc giục nói.
Dương Thần cũng không chấp nhặt giống cô, im lặng đi vào thang máy,
đứng song song một chỗ với Lâm Nhược Khê.
Trong thang máy im lặng không tiếng động, Dương Thần cảm thấy cứ đứng không nói gì như vậy, là cố ý nhằm vào hiềm khích, vì thế thuận miệng hỏi:
- Chủ tịch Lâm đi tuần tra công việc à?
Ngô Nguyệt nhíu mày nói:
- Chủ tịch làm việc gì còn đến lượt anh quản?
Dương Thần cười lạnh.
- Cô chẳng qua chỉ là trợ lý, tôi là Giám đốc của công ty, đâu đến lượt cô quản tôi?
Dương Thần bỏ tai nghe xuống, nói với mọi người:
- Tôi thấy cô ấy rất mệt, toát mồ hôi rồi, mấy người nên để cô ấy nghỉ ngơi một chút đi, cứ tiếp tục hát như vậy, không tốt cho cổ họng đâu.
- Haha, Giám đốc, không phải chúng tôi muốn để Tuệ Lâm tiểu thư dừng lại, mà là Lâm tiểu thư hát rất nhập tâm, chúng tôi không nỡ làm gián đoạn cô ấy.
Mấy nhà sản xuất nói đùa.
Đúng lúc đó, ngoài cửa có một nhân viên trẻ đi vào, lớn giọng nói:
- Giám đốc có ở đây không?
Dương Thần quay đầu lại.
- Có việc gì thế?
Nhân viên nữ trẻ đó kính cẩn nói:
- Giám đốc, trong phòng chờ của công ty có người đang đợi anh, nói là quen biết anh, muốn anh và Tuệ Lâm tiểu thư cùng đi gặp mặt.
Sắc mặt Dương Thần hơi có chút thay đổi, bảo người nhân viên đó về trước, sau đó tự mình đi vào phòng ghi âm, đến bên cạnh Tuệ Lâm.
Tuệ Lâm nhìn thấy Dương Thần đột nhiên đi vào, lập tức không hát nữa, khuôn mặt ửng đỏ, cảm thấy ngại ngùng khi hát trước mặt Dương Thần, hỏi:
- Dương đại ca, tại sao anh lại vào đây?
- Có người muốn gặp anh, cũng muốn gặp em.
Dương Thần cười nói.
Tuệ Lâm chớp mắt, người biết cô không nhiều.
- Ai thế? Là chị à?
Dương Thần nhún nhún vai.
- Nếu anh đoán không sai, thì không phải bà nội em thì cũng là ông nội em.