Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 318 : Lại là cái gì đây?

Ngày đăng: 14:03 19/04/20


Cả đêm đã mơ thấy quá nhiều thứ mà lâu không mơ thấy, lúc trời sáng Dương Thần cũng muốn ngủ thêm một lúc. Dù sao cũng đang đi du lịch, sáng sớm còn chạy cùng một đám đồng nghiệp nữ, buộc phải chạy chậm như rùa, rửa mặt xong xuống lầu ăn sáng.



Vô tình ngồi ở cạnh đám người bên Lưu Minh Ngọc, nhìn thấy mấy người phụ nữ sáng sớm đã ăn cá Nhật nướng, Dương Thần lại không muốn ăn.



Sau khi uống hai chén canh, Dương Thần cũng không ăn thêm nhiều.



- Anh làm sao vậy? Ngày bình thường dạ dày to nhất cơ mà, hôm nay không ngờ chỉ uống canh.



Trệu Hồng Yến không kìm nổi tò mò hỏi.



Dương Thần đương nhiên không thể nói thật, sờ bụng cũng không thấy đói:



- Ngày hôm qua, đi mua sắm với mọi người với anh mà nói cũng là ảnh hưởng rất lớn, ăn uống không xuôi.



- Chuyện này với việc chúng ta đi mua sắm có quan hệ gì, đừng nghĩ cớ từ chối nữa, tối tụi em vẫn còn muốn đi.



Trương Thái vừa nhét lạp xườn, vừa giương đầu, miệng két két nói.



Một mắt Dương Thần trợn trắng, sớm biết đã không khiêu khích các cô ấy rồi.



Hành trình chủ yếu của buổi sáng là chùa Cỏ Tokyo, chùa này là chùa xưa nhất Nhật Bản, lịch sử gần bảy trăm năm, hàng năm thu hút lượng lớn phật tử và du khách đến cầu phúc.



Chùa của người Nhật không nhất định là nơi thờ cúng thần minh, có thể còn là vật phẩm, có thể một gốc cây, phàm là vật mà họ cho rằng có linh thiêng, đều có khả năng để xây dựng chùa miếu. Cho nên chùa miếu ở Nhật Bản thường thiên kì bách quái.



Nhưng đúng lúc này Dương Thần cũng không có gì tinh thần hứng thú gì, đêm qua là mình hỏi Macedonia sự tình của An Tâm, có tung tích rồi.



Macedonia thông qua inte trên di động, gửi đến một báo cáo, đúng là tình trạng của An Tâm.



Chỉ có điều nhìn sơ qua, Dương Thần liền cảm thấy có chút buồn cười, chẳng trách An Tại Huân đưa An Tâm đến Nhật Bản, hóa ra là Liễu gia giở trò.



Lúc Macedonia điều tra ra được, Liễu gia dường như đã không kiên nhẫn chờ An Tâm chủ động về nhà. Từ compad Liễu Vân xách xuống, trực tiếp chọn ở Otaru-shi Hokkaido Nhật Bản, cử hành hôn lễ long trọng.



Đến lúc đó, nhân vật nổi tiếng từ khắp nơi đều đã từ Liễu gia đi tàu khách đến Hokkaido, tham gia hôn lễ Liễu gia.



An Tâm mặc kệ mình có đồng ý hay không, lần này xem như bị An Tại Huân bắt được, và bắt cuộc và kết hôn với Vân Liễu.



Dương Thần xem thời gian, còn gần một tuần nữa, xem ra tự mình rốt cuộc không còn cách nào với cuộc chơi của đàn nữ đồng, trên đường rời khỏi tuy rằng không phúc hậu, nhưng nếu chẳng may An Tâm làm vợ người ta, chẳng phải làm cho Liễu Vân kia đắc ý?
Những người phụ nữ khác trong ban quan hệ xã hội cũng đều muốn biết, cũng ngượng ngùng hỏi, đôi mắt trông mong nhìn Dương Thần.



Dương Thần da mặt tuy rằng dày, nhưng nói đến chuyện này cũng cảm thấy thẹn thùng, giải thích:



- Cô đút một ngàn yên Nhật tiền giấy, sẽ cho cô một tấm thẻ, dãy số trên tấm thẻ đó có thể cho cô ở phòng ti vi tiết mục đã đưa vào xong rồi, cô có thể xem loại kênh này.



Cái loại kênh này là cái gì? Điều này không cần phải nói, nhóm nữ ban quan hệ xã hội cũng đều rõ. Phương diện này ở Nhật Bản cực kì phát triển, tiết mục của người lớn đương nhiên cũng rất thông thường, một ngàn yên xem hai tư giờ, như vậy tiêu phí cũng quý.



- Hóa ra loại đồ vật này, em còn tưởng là cái gì đâu, thôi không xem nữa, đi thôi.



Trương Thái bật người chạy xa, mặt đỏ phiến hồng như được.



Những người khác cũng đều dáng bộ đứng đắn, làm như chưa xảy ra chuyện gì.



Dương Thần sờ sờ mũi, vừa lúc nhìn Lưu Minh Ngọc ánh mắt xấu hổ, lập tức ở phía dưới một đoàn hùng dũng đi lên.



- Đêm nay anh đến tìm em.



Dương Thần nói nhẹ bên tai Lưu Minh Ngọc.



Lưu Minh Ngọc nhìn không ai chú ý, trừng mắt nhìn Dương Thần:



- Em cùng phòng với Hồng Yến, anh đừng có mà xằng bậy.



- Tiểu Ngọc nhi, em cũng quá độc ác, khó khăn lắm mới có một lần.



Dương Thần cười khổ.



Lưu Minh Ngọc nhấp mân môi hoa thần, cũng có chút động lòng, u vừa nói:



- Vậy đêm nay, đợi Hồng Yến ngủ, anh đi tìm em…



Dương Thần cười ha hả, liền nhìn trộm Lưu Minh Ngọc như hồ ly:



- Nhớ chỗ tẩy trắng trắng trong suối nước nóng không, anh chờ em.