Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 327 : Hướng sinh

Ngày đăng: 14:04 19/04/20


Mặt Dương Thần còn có vài vệt máu, mắt vẫn tái nhợt như cũ, nhưng hai tròng mắt đã sáng lên, khóe miệng như đang mỉm cười, như là rất vui vẻ.



Cúi đầu thấy đao găm vào ngực mình, Dương Thần thản nhiên mỉm cười.



Cầm rút ra, thoái mái vứt về phía góc của hồ ly Cửu Vĩ. Tiếng kim loại va chạm với sàn nhà giòn tan.



Đao vừa bị rút ra, ngực Dương Thần không có chút dấu hiệu bị chảy máu.



Dương Thần lắc lắc đầu, cởi áo khoát vào áo lót của mình, để trần nửa người trên, ném quần áo sang một bên.



Lúc này, mọi người mới nhìn rõ ngực Dương Thần, chỗ bị hai thanh đao đâm vào, không ngờ đã hoàn toàn lành lại.



- Sao lại có thể thế?



Jodie và mấy người Blue Storm khó có thể tin được. Thuốc của bọn họ hẳn là hoàn toàn có thể đề phòng năng lực tái sinh của Dương Thần. Nhưng hôm nay hình như khả năng khôi phục của Dương Thần mạnh hơn trước.



Tokugawa rốt cuộc cùng nhíu mày, vẻ mặt kinh ngạc, Yêu Đao Thôn Chính trong tay bắt đầu hơi hơi rung động, tràn ngập sát khí.



Bát Nhã và Hồ Ly bám sát hai bên Đức Xuyên, ánh mắt phức tạp nhìn Dương Thần.



Trong ánh mắt chăm chú nhìn mình của mọi người, Dương Thần vận động gân cốt, dường như xung quanh không có đám người đang nhìn hắn như hổ rình mồi mà đang nghĩ đến việc gì đó…



- Hóa ra là như vậy… tầng thứ tám “Sinh tử”, ngày Thập Thất chết, tôi đã luyện đến cảnh giới cuối cùng. Cái gọi là sinh tử, đó là khám phá sinh tử biệt ly, hiểu về giới hạn giữa sống và chết. Mới luyện thành “sinh tử” thì tầng “Hướng sinh” cuối cùng luyện như thế nào đây, hướng sinh… Hướng sinh không phải là chết sao. Tuy nhiên, tự sát thì rất ngu xuẩn. Có ai cho rằng sau khi chết thì luyện thành công phu đâu. Ha ha… thật sự là cao minh, trách sao tầng thứ chín không ai luyện nổi…



- Ôi chao, không đúng. Người bình thường cho dù luyện thành tầng thứ tám, sau đó chết cũng không chắc còn có thể nghĩ đến công pháp tầng thứ chín. Xem ra, tầng thứ chín thật sự là ngàn khó vạn nguy mới luyện thành.



Thấy Dương Thần giống như hoàn toàn không thấy người xung quanh, trong nháy mắt Tokugawa tràn đầy hận thù:



- Anh đang lẩm bẩm cái gì vậy?
Mưa to, nhưng khi giọt mưa rơi xuống người Dương Thần không ngờ bị một luồng khí vô hình ngăn lại. Đúng là sau khi nội công Đại viên mãn, tự nhiên có thể xuất ra chân khí tự bảo vệ mình.



Dương Thần nhìn đám người Jodie sắc mặt trắng bệch, quần áo đầu tóc đều ướt hết cười nói:



- Jodie, lần trước cô có bùa hộ mệnh che trở, tránh cho cô một nhát, lần này sẽ không có người nào hộ mệnh cho.



- Mình Vương, xin buông tha cho chúng tôi một lần. Mọi sắp xếp để ra tay với anh là chủ ý của Tokugawa muốn báo thù cho hai vị Cao Thiên Nguyên. Chúng tôi chẳng qua chỉ cung cấp một ít khoa học kỹ thuật…



Jodie nói đến câu cuối cùng đã không nói nên lời. Bởi vì cô cảm thấy một luống khí còn mạnh mẽ hơn sát khí vừa rồi của Tokugawa. Giống như khí thế của thiên quân vạn mã đi ngang qua, ép cô không thể nói tiếp được.



Đây không phải sát khí cảm nhận được ở lần gặp Dương Thần trước đây. Đây là một loại sát khí mạnh mẽ hơn, trầm trọng hơn. Nhưng so với sát khí còn khó phản kháng hơn. Dường như làm cho người ta phải phủ phục cầu xin tha thứ.



Không chỉ có cô, hai gã Blue Storm và ba người của giáo đình gần như cũng quên mất định chạy trốn, quên chống cự.



Chân khí Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh của Dương Thần đột nhiên điên cuồng chuyển dịch trong kinh mạch. Bởi vì hắn khám phá cảnh giới hướng sinh, sát sinh đối với hắn mà nói không có khái niệm thô bạo và tư bi chỉ là cuồn cuộn khí thế.



- Tôi hỏi cô, có bùa hộ mệnh hay không. Nếu không có, vậy mọi người đều chết đi.



Dương Thần bình tĩnh nói giống như đang mua đồ ăn trên phố. Chậm rãi đi lướt qua Jodie và mọi người. Thù đế và sáu người hoàn toàn không hề nhúc nhích.



Khi Dương Thần đi qua trước mặt Jodie và Bruno, vẫn bước chậm bình thường, không có gì đặc biệt, tiếp tục trở về phòng.



Vừa mới vào cửa, phía sau, đám người vẫn giữ vẻ mặt hoảng sợ, đều ầm ầm ngã xuống đất. Cùng với mưa lạnh thấy không thể sống nổi.



Đám người Tokugawa trong phòng đều hoảng sợ.



Bọn họ đều không hiểu rốt cuộc Dương Thần làm sao có thể đi qua mấy người đó, đã giết chết họ. Thậm chí, không để lại một giọt máu tươi.