Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 355 : Anh hát trước

Ngày đăng: 14:04 19/04/20


Gần đến lúc ăn trưa, Dương Thần đúng giờ về đến nhà, trên mặt đã không còn vẻ nghiêm trọng, dường như rất thoải mái, nghiễm nhiên đã điều chỉnh lại cảm xúc của hắn.



Nhìn thấy Viên Dã và Ðýờng Đường còn ngồi ở bàn ăn, Dương Thần nhìn cặp tình nhân trẻ cười khẩy.



- Bảo các người ở lại ăn cơm là ở lại thật à, chỉ là khách sáo với các ngươi mà các nguơi tưởng thật sao?



Đường Đường càm giác Dương Thần lại khôi phục dáng vẻ tản mạn thường ngày.



- Nghe chị dâu nói thì đây là nhà chị ấy có phải nhà chú đâu, chính chú mới là ăn cơm nhão đấy.



Dương Thần toát cả mồ hôi lạnh, nhìn Lâm Nhược Khê đang dọn thức ăn từ bếp lên một cách uất ức.



- Bà xã à, em không thể việc gì cũng nói ra, ở nhà này tôi chẳng có quyền gì cả sao.



Lâm Nhược Khê nhìn thấy Dương Thần bình an trở về, lại còn pha trò, lòng như trút được gánh nặng, nên chẳng để ý đến hắn, quay người trở về bếp tiếp tục dọn thức ăn.



- Đấy chú xem, chị dâu đâu có thèm để ý đến chú đâu.



Đường Đường lè lưỡi nói với Dương Thần.



Dương Thần lại thêm một trận đau khổ, quyền lợi làm chồng của hắn “cao” quá đi.



Mọi người ngồi xuống ăn cơm, không khí đã hòa hợp hơn, vú Vương dường như vui vẻ hơn mọi lần, đặc biệt khi nghe Viên Dã và Đường Đường gọi Lâm Nhược Khê là chị dâu, hai mắt của vú Vương tít cả lại như trăng lưỡi liềm.



- Đại ca, em có một thỉnh cầu.



Viên Dã đột nhiên nói với Dương Thần.



Dương Thần đang mở miệng và cơm ăn, vội ngậm lại gật gật đầu bảo cậu ta nói.



- Có thể dạy võ công cho em không ạ?



Dương Thần vốn định phun miếng cơm ra biểu hiện sự kinh ngạc của bản thân, nhưng đúng khoảnh khắc vừa chớm ấy thì bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Lâm Nhược Khê, lập tức nghẹn cứng cổ.



- Sặc … Tôi nói, cậu tốt hơn hết là chơi game điện tử của cậu đi, đánh nhau không thích hợp với cậu.



Dương Thần bảo:



- Nếu cậu muốn giải quyết mấy tên lưu manh, côn đồ nhãi nhép thì trực tiếp học đánh đấm gì đó là đủ rối, tôi sẽ không dạy công phu cho cậu đâu.



- Nhưng anh biết kungfu mà, người vừa nãy lợi hại thế kia mà còn bảo là đánh không lại anh, em muốn theo học anh, chẳng phải là lợi hại nhất sao?



Viên Dã đầy phấn khích bảo.



Dương Thần buông bát đũa, mặt nghiêm nghị nhìn Viên Dã.



- Tôi không biết kungfu.



- Đại ca, đừng đùa mà, tất cả mọi người đều thấy cả rồi.




- Chọn bài gì đây?



Viên Dã hỏi.



- Chọn bài cậu biết, cảm thấy hay, tuỳ bài gì cũng được.



Dương Thần đáp.



Lâm Nhược Khê ngồi bên cạnh hoài nghi nhìn hắn.



- Anh đừng có ba hoa khoác lác nữa, ngộ nhỡ anh không hát được thì sao?



- Ha ha, những bài tên tiểu tử này biết, khẳng định tôi đều có thể hát.



Dương Thần đắc ý bảo.



Viên Dã có chút không tin, nghĩ một lúc rồi rút ra một bài tương đối mới《RollingIntheDeep》, tác phẩm làm nổi danh ca sỹ Adele đạt giải Grammy ca khúc thịnh hành nhất, vì âm sắc độc đáo, nhiều người muốn hát lại nhưng rất khó có cảm xúc gì.



Tuệ Lâm thì lại cảm thấy vui thích, người thích âm nhạc như cô cảm thấy mọi vật trong quán karaoke khiến cô rất hứng thú, thấy Dương Thần muốn hát, trong lòng chờ mong.



Dương Thần bám theo giai điệu, mở miệng là hát lên luôn, giọng hơi khàn khàn thật ra lại phù hợp với ca khúc này:



"There ampsa fire start



Reagafever pit dit sbring ihedark



...



Could have haditall Rolling in the deep.



You had my heart inside of your hand..."



Tiếng ca có sức bật, thản nhiên nhưng lại hàm súc khiến cả phòng đều tràn ngập một loại tình cảm phóng khoáng, Dương Thần còn dùng tiếng Anh của người Mỹ một cách thuần thục.



Viên Dã và Đường Đường nghe đến mê mẩn cả người, Tuệ Lâm lại có vẻ vui mừng ngạc nhiên, chỉ có Lâm Nhược Khê sắc mặt thêm lo lắng, hai tay cuộn thành nắm đấm, run lên nhè nhẹ.



Đợi Dương Thần hát xong bài hát, cười hì hì rồi lại đưa micro trước mặt Lâm Nhược Khê.



- Bà xã, đến em rồi đó.



Lâm Nhược Khê vừa thấy liền vội vàng chuyển micro đến trước mặt Tuệ Lâm bảo:



- Em gái, em hát trước đi.



- A?



Tuệ Lâm chớp chớp mắt, tuy rằng cô có muốn hát, nhưng không nghĩ là Lâm Nhược Khê lại nhường thêm lần nữa.