Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 36 : Đến thăm Trần Công Quán

Ngày đăng: 14:00 19/04/20


Ở thành phố Trung Hải này, Trần Đức Hải cũng được coi là nhân vật số một. Năm đó một thân một mình lẻ loi đến Trung Hải làm thuê, cơ duyên thế nào lại được một tên đàn anh xã hội đen tại Trung Hải chú ý, dần dần từ chỗ là tay chân ngồi lên vị trí phụ tá đắc lực.Trần Đức Hải thủ đoạn tàn nhẫn, trời sinh tính đa nghi. Chẳng đến mấy năm sau thì đã giúp tên đàn anh xã hội đen mở rộng không ít địa bàn, trở thành một thế lực không nhỏ ở khu phía tây Trung Hải.



Mười mấy năm trước, Trần Đức Hải lại đột nhiên đi nhờ vả hội trưởng hội Tây Minh - hội có thế lực lớn nhất khu Tây-Tư Đồ Minh Trạch, cũng là cha của Sắc Vi. Sau khi khử ông chủ ban đầu của mình, hắn ta trở thành một trong những đại nguyên lão quan trọng nhất dưới tay Tư Đồ Minh Trạch.



Do ban đầu Trần Đức Hải đã nắm được thế lực rất lớn từ tên đàn anh xã hội đen đó, vì thế nên sau khi hắn ta soán vị thành công cũng không gặp phải quá nhiều sự kháng cự, thậm chí rất nhiều người còn nhận định rằng hắn ta mới chính là ông chủ, thuận nước đẩy thuyền liền ủng hộ hắn ta lên vị trí ông chủ.



Có thể nói, nếu như không có Trần Đức Hải thì Tây Minh hội muốn trở thành bá chủ khu Tây thì có lẽ phải mấy năm nữa. Có người đã từng đùa giỡn nói, Trần Đức Hải chính là Ngô Tam Quế đưa Mãn Thanh qua cửa thành( một tích cổ của trung quốc), phản bội lại chủ lên Vương gia, nhưng không ai biết rằng hắn ta lúc nào sẽ tạo phản.



Dù bên ngoài tin đồn là vô số nhưng bên trong Tây Minh hội, lại khá coi trọng Trần Đức Hải. Dù sao thì cũng có thực lực trong tay, Trần Đức Hải là mạnh số một số hai trong số đại nguyên lão của Tây Minh hội. Huống hồ mặt càng lộ rõ vẻ tiểu nhân thì càng dễ bị đề phòng. Vì thế nên hội trưởng Tây Minh hội Tư Đồ Minh Trạch cũng luôn đối xử tốt với Trần Đức Hải. Mối quan hệ của hai người vô cùng hòa hợp.



Dương Thần xem một chút tài liệu của Trần Đức Hải, cảm giác đầu tiên chính là nghĩ tới hai chữ “Kiêu hùng”, không quan tâm đến luân lý đạo đức thế gian, không quan tâm đến quy củ giang hồ, hắn ta làm tất cả đều là vì muốn có được một chỗ dựa lớn, leo lên vị trí cao nhưng lại có thể từng bước từng bước vững chắc.



Người như vậy, nếu như không ngoài dự liệu thì sẽ là một người có thể vượt qua được khó khăn những năm cuối đời trong giới xã hội đen. Bởi vì, bản thân hắn đã là người phản bội. Hắn hiểu rõ làm thế nào để ngăn chặn kẻ khác phản bội lại.



- Chỉ đáng tiếc, ngươi sinh ra một đứa con ngu xuẩn.



Dương Thần thấp giọng tự nói một câu, đóng lại chiếc máy tính bảng, ghi nhớ lại tất cả tư liệu bản đồ mà Sắc Vi đưa cho mình trong đầu.



Trung tâm thành phố ban đêm, bóng đèn sáng rạng rỡ hình thành nên sự đối lập với vùng đường quốc lộ ở ngoại ô thành phố.




Nếu từ xa nhìn lại, cơ thể của Dương Thần dường như đã thoát khỏi lực hút của Trái đất. Toàn bộ cơ thể xoay qua tám người đàn ông một góc ba trăm sáu mươi độ, như cơn lốc xoáy màu đen vậy. Hai chân hai tay lần lượt tiếp xúc với tám người một chút, lần lượt tiếp xúc sát gần với nắm tay, ngực, bụng của tám người.



Cảnh tượng này xảy ra với tốc độ vô cùng nhanh, không đợi tám người phản ứng hoàn toàn, tám người liền đã ngã chỏng vó dưới đất. Vì phần nào đó của cơ thể bị đánh đau đớn đến mức lộ ra vẻ dữ tợn, tiếng kêu đau, gào khóc khó kiềm chế được vang lên.



Người đàn ông dẫn đầu kia cảm thấy xương bàn tay của mình đều dập nát, biết rằng gặp phải một kẻ đáng gờm, không dám phản kháng hơn nữa, toát mồ hôi lạnh, mạo hiểm vội với tay ấn chiếc bộ đàm mini, muốn thông báo cho tất cả mọi người bên trong.



Không ngờ, một chân đi giày thể thao đột nhiên đá vào má của gã, đập nát chiếc bộ đàm mini thì không nói nhưng đầu của người đàn ông ngoẹo sang một bên, từ khóe mắt, lỗ tai, mũi miệng đều phụt máu, xương ở đầu lõm xuống dị dạng, thứ chất dịch màu nhờ nhờ chảy xuống đất, sắp không sống được nữa rồi.



Bảy tên khác vừa mới đứng dậy liền nhìn thấy tình trạng thê thảm kia, hít một hơi lạnh vào, cảm giác vô cùng sợ hãi, người trẻ tuổi trước mặt kia vẫn giữ được nụ cười mỉm. Nếu như trên thế giới này thực sự có ác ma của địa ngục thì nụ cười ác ma đó có lẽ chính là như thế.



Bảy tên tay sai vốn định phát ra cảnh báo thì mồ hôi lạnh chảy xuống ròng ròng nhìn Dương Thần, sợ tới mức không dám nhúc nhích.



Dương Thần rất hài lòng với kết quả như vậy. Còn về việc giết phần tử xã hội đen, căn bản không để tâm. Dù sao thì mạng người trong tay hắn, nhiều đến đủ xếp thành tòa nhà cao chọc trời rồi.



- Tôi đang vội, không phí thời gian vô nghĩa với các người. Tôi muốn biết Trần Phong, Trần Đức Hải bây giờ đang ở đâu. Các người nói ra thì tự biến đi, nếu không nói ra thì tôi sẽ giúp các người biến đi.



Dương Thần nói với ngữ điệu rất nhẹ nhàng, tùy ý như một người hỏi bật lửa để châm thuốc ở trên phố vậy, có thể trong tai của bảy người đó, cái từ “biến” mà hắn nói lại giống như sự hiệu triệu của tử thần vậy.