Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 411 : EVORA

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Đường Uyển đưa ra điều kiện cực kỳ hậu hĩnh.



Thứ nhất là Ninh Quốc Đống và Weber không có tổn thất nào, sẽ có nhiều cơ hội lấy thêm được một chiếc xe nữa.



Thứ hai, Weber có thể có trận đấu cùng Ferrari 599GTO, tuy rằng kỹ thuật điều khiển xe chênh lệch rất lớn, có thể theo góc độ nào đó giải thích, xe thể thao bình thường không thể đấu cùng xe của Weber, cho nên nói, Dương Thần muốn có cơ hội lớn thắng được trận đấu, phải chọn một chiếc xe thật mạnh.



Weber nghe được tin tức này, vô cùng vui vẻ đáp ứng, người nước ngoài cũng không phải kẻ ngốc, chuyện tốt thế này vì sao không đáp ứng?



Ninh Quốc Đống cũng chờ xem Dương Thần làm nên cơm cháo gì, nên nói:



- Tốt lắm, nếu muốn so lại lần nữa, vậy bắt đầu chọn đường đua và xe đua.



Dương Thần biết không thể tránh được, hơn nữa hôm nay đã đáp ứng Đường Uyển, bản thân chỉ có thể dùng bản lĩnh thật sự.



- Không cần khách sáo, xe trong ga-ra có thể tùy ý sử dụng.



Đường Uyển sảng khoái nói, liền gọi một nhân viên phục vụ đưa Dương Thần đi ra ga-ra lấy xe.



Dương Thần do dự hỏi:



- Đường đua kiểu gì?



Đường Uyển quay đầu nhìn về Ninh Quốc Đống, đường đua là bọn họ chọn, diện tích đất của toàn bộ câu lạc bộ rất lớn, các kiểu đường đua đều có, cô cũng không rõ lắm lần này chọn kiểu gì.



Ninh Quốc Đống mỉm cười nói:



- Đường đua là mô phỏng kết cấu quốc lộ của thành thị, tuyệt đối không phải vì bạn bè tôi am hiểu đường đua F1, anh có thể yên tâm đi chọn.



Dương Thần mặc kệ Ninh Quốc Đống châm chọc, xoay người bước đi.



Đường Giác thấp thỏm nhìn Dương Thần đi ra, xoa tay hỏi Đường Uyển:



- Bà chị, anh rể anh ấy có biết không? Anh ấy sao lại hỏi mỗi đường đua, mà không hỏi bọn họ dùng xe gì?



- Cậu sao lại không nói sớm.



Đường Uyển bỗng nhiên nghĩ đến, Dương Thần đúng là không hỏi đối phương dùng xe gì.



- Tôi cũng quên mất.... Nếu không thì tôi đi bảo anh rể?
Hai chiếc xe đi tới trạm nghỉ, Weber xuống xe, rất phong độ đến bên xe Dương Thần, chờ Dương Thần xuống xe, và đưa tay bắt tay Dương Thần.



- Chúc mừng anh, anh đã cho tôi thấy kỹ thuật điều khiển xe hùng mạnh của người Châu Á.



Weber từ đáy lòng cười nói, thắng bại trong nhà binh là chuyện bình thường, y cũng không quá để ý.



Dương Thần cũng bắt tay y:



- Chủ yếu vì đường đua quốc lộ mà nói, F1 các anh quá chiều người, cho nên mới cho tôi cơ hội, dựa theo chuẩn mực đua xe chân chính, tôi với anh còn chênh lệch rất lớn.



- Thua chính là thua, anh làm tôi biết được tài nghệ cũng như kỹ thuật lượn lách của anh.



Weber lại buông lời ca ngợi.



Đường Uyển và Ninh Quốc Đống đã đi tới, Đường Uyển cười mỉm hướng Ninh Quốc Đống nói:



- Ninh đại thiếu, xe của em trai tôi, tôi sẽ lấy lại.



Ninh Quốc Đống gật đầu, không để ý nhiều, chuyển hướng Weber, hỏi linh tinh cảm giác của y, căn bản không muốn đối diện Dương Thần.



Đường Giác liếm môi, tiến lại gần, sờ phía sau xe thể thao Hoa sen của Dương Thần, ở cửa xe Hoa sen há miệng hôn “chụt chụt” mấy cái, lưu lại một đống nước miếng, cười to nói:



- Ha ha, chiếc EVORA này không ngờ thực sự đánh bại Koenigsegg, cũng quá thần kỳ đi, về sau tôi mua xe sẽ mua EVORA.



Dương Thần khẽ cười nói:



- Tuy rằng động cơ này là động cơ V6 Bắc Mỹ, nhưng Hoa sen có hệ thống phóng điện độc đáo của nó, bài khí động cơ cũng được coi trọng thiết kế, lại được sắp xếp rất đặc biệt nên có hiệu suất rất cao trên đường đua nếu biết cách lái, mặc dù tốc độ tối đa của chiếc EVORA chỉ đạt được hơn 200km, nhưng ở đường đua như thế này, rất khó để đi được đến 200km, nên tốc độ tối đa có cao cũng chẳng để làm gì, ngược lại vì nó nhỏ gọn nên lại càng có ưu thế.



Đường Giác nghe được sửng sốt, rốt cuột lẩm bẩm:



- Anh rể, anh là người của công ty chế tạo xe nào?



- Đầu tiên, tôi không phải anh rể cậu, tiếp theo.... chị của cậu lại muốn đuổi cậu.



Dương Thần vừa mới nói xong, trên mông Đường Giác lại bị Đường Uyển đạp một phát, Đường Uyển lửa giận hừng hực mặt đỏ bừng, nhíu lông mày nhìn em trai ngốc nghếch, không còn chút dịu dàng quyến rũ ngày thường, như chị cả dạy dỗ tiểu tử kia.



Ninh Quốc Đống bên cạnh vô ý liếc nhìn Dương Thần, trong con ngươi thêm vài phần oán hận.