Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 442 : Sửa từ mười mấy thế kỷ rồi

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Bao nhiêu nghi vấn ngổn ngang trong lòng vẫn chẳng hề có lấy một lời giải đáp thích đáng, Dương Thần đành cứ gác hết tất cả sang một bên.



Giờ Lưu Minh Ngọc cũng không có ở công ty, Dương Thần cũng không có lí do gì ở lại tổng bộ Quốc Tế Ngọc Lôi nữa, nghĩ tới chuyện Christine cũng đã đến rồi thì chương trình ngôi sao Ngọc Lôi cũng sẽ sớm được khởi động, Dương Thần đoán rằng Christine không nói gì với Triệu Đằng và Vương Khiết, tự mình đến Hoa Hạ trước thời hạn. Để tránh việc miệng của cô ta có thể sẽ phun ra điều gì bậy bạ, Dương Thần thấy cứ để cô ta đi vào làm việc sớm là tốt hơn cả.



Vậy nên Dương Thần trực tiếp gọi điện thoại cho Triệu Đằng để hỏi xem hai người có đang ở công ty hay không.



Hai cấp dưới thật thà chăm chỉ chưa bao giờ làm mình phải thất vọng, luôn bận rộn làm việc trong công ty, mặc dù Ban Quốc tế Ngọc Lôi lần đây có nhiều thử thách, chi nhánh bộ phận giải trí tuy không thể làm được việc gì nhưng họ cũng đã dốc hết sức.



- Christine đến Trung Hải rồi, mọi người biết rồi chứ?



Dương Thần hỏi.



Triệu Đằng ở đầu bên kia điện thoại không thể kìm nổi hét lớn thất thanh:



- Giám đốc, có... có thật như thế không?



- Tôi lừa mọi người làm gì.



Dương Thần chửi thầm trong bụng, quả nhiên cô ta thích chơi trò cải trang, ngoài miệng đành nói:



- Hiện giờ tôi đến công ty là để xác nhận việc khởi động chương trình ngôi sao Ngọc Lôi, đợi khủng hoảng lần này của Ngọc Lôi qua đi thì sẽ lập tức bắt đầu.



- Giám đốc, như thế này tốt thì tốt.... Nhưng mà Giám đốc, lần này chúng ta có thể qua được thật sao?



Triệu Đằng tất nhiên cảm thấy cơ hội chiến thắng của Ngọc Lôi không cao.



Dương Thần nổi nóng nói:



- Nói linh tinh gì thế, cái đó mà cũng coi là vấn đề ư? Lẽ nào cậu nghĩ rằng không thể vượt qua?



- Không không...



Triệu Đằng cười xòa:



- Vậy tôi lập tức gọi Vương Khiết về để bàn bạc, Giám đốc, cô Christine đang ở đâu?



Dương Thần thầm nghĩ sao mà biết được:



- Đến lúc thì tự nhiên sẽ xuất hiện, bây giờ tôi sẽ lập tức đến đó.



Dương Thần cúp điện thọai, mười phút sau, hắn đến phòng làm việc của mình, Triệu Đằng và Vương Khiết đang thảo luận chuyện gì đó rất sôi nổi, cho dù đang trong lúc khó khăn, nhưng dù sao sự xuất hiện của Christine cũng giống như một liều thuốc trợ tim.



- Giám đốc đến rồi ạ.


- Cô thì nghĩ sao?



- Tôi... tôi thấy mình không hợp để lãnh đạo nhà họ Lâm.



Tuệ Lâm buồn bã cúi đầu, cô khẽ nói:



- Tôi đã nói với bà nội, thực ra chị tôi hợp với vị trí lãnh đạo hơn, nhưng nội rất giận, nói tôi không hiểu chuyện, không có chí tiến thủ...



Dương Thần cười khổ, không ngờ Tuệ Lâm vẫn nghĩ để Lâm Nhược Khê quản lý nhà họ Lâm, trước đây Lâm Nhược Khê sẽ không đồng ý, bây giờ đến việc suy nghĩ như thế Lâm Nhược Khê cũng không hề có.



- Vậy cô muốn làm gì?



Dương Thần hỏi.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuệ Lâm hiện lên vẻ bướng bỉnh:



- Tôi đã nói với bà nội, tôi muốn tham dự cuộc thi lần này, nếu như... nếu như tôi thất bại, tôi sẽ quay về Yến Kinh, ngược lại nếu thắng tôi sẽ tiếp tục ca hát.



Không ngờ ước mơ về con đường âm nhạc của Tuệ Lâm lại kiên định như thế, Dương Thần bất giác xoa xoa đầu Tuệ Lâm:



- Nếu coi như bị thua, nếu vẫn không muốn làm lãnh đạo nhà họ Lâm thì bà nội cũng không dám bắt ép cô đâu, cùng lắm thì tôi sẽ giúp cô.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuệ Lâm trở nên nhợt nhạt:



- Dương đại ca, anh... anh muốn đánh bà nội của tôi sao?



- Cô bé ngốc.



Dương Thần dở khóc dở cười:



- Bà nội cô không đánh tôi sao tôi phải đánh bà cô, hơn nữa, bà ấy bắt tôi thế nào được?



Tuệ Lâm lúc này mới yên tâm thở ra, nhưng lập tức nhận ra Dương Thần đang xoa đầu mình liền đỏ mặt trách:



- Dương đại ca, lần sau anh không được xoa đầu tôi nữa...



Vừa nói hết câu thì bất ngờ ngoài cửa vang lên những tiếng nói thô tục.



- Ha ha, anh rể, đây cũng là một tình nhân nữa của anh sao? Anh xoa chỗ nào của cô ta thế?



Dương Thần và Tuệ Lâm cùng quay đầu lại nhìn, thấy Đường Giác ăn mặc theo kiểu hip-hop, đeo kính râm, áo mặc hở hết cả bộ ngực đầy lông lá đang nghênh ngang bước vào, bộ dạng hung dữ như những tên đầu bò đầu bướu ngày xưa.



Dương Thần đau đầu, thằng nhãi này từ đâu ra thế nhỉ?