Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 471 : Ý đồ phía sau

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


- Tuy cất giấu tốt, nhưng cái nhìn của tôi, vẫn còn chuẩn xác.



Dương Thần nheo nheo mắt với Đường Uyển, vui cười nói, thì giống như đã thắng trong trò trốn tìm.



Đường Uyển lườm hắn một cái:



- Anh có lòng dạ để cười, ngay cả ở đây cũng có máy nghe trộm, có nghĩa là, nơi đây, thậm chí trong công ty tôi, trong nhà, các nơi khác, đều có máy nghe trộm như thế này?



Dương Thần gật gật đầu:



- Rất có thể.



Đường Uyển đau đớn hít một hơi dài, chờ đợi hỏi:



- Anh sẽ giúp tôi tìm ra hết tất cả thứ đó, phải không?



Dương Thần gãi đầu:



- Được thì được rồi, nhưng có thể tốn không ít thời gian, cái đó…Hãy ăn cơm trưa trước đã, tôi đói bụng rồi.



Đường Uyển đối với người này cũng đành vậy, đây đã là lúc nào mà còn tâm trạng nghĩ đến ăn cơm trước đã.



Đường Tâm ở bên cạnh với vẻ mặt đầy kinh ngạc và kỳ lạ lại lúng ta lúng túng hỏi:



- Chị hai, bạn chị kiếp trước là chim gõ kiến sao, như vậy cũng tìm ra được.



Dương Thần thính giác rất tốt liền lảo đảo, rốt cuộc lại khiến Đường Uyển lộ ra nụ cười hơi hiểu ý.



Đường lão gia ngồi trên xe lăn, ngủ mê mệt, hai cô y tá dưới sự gợi ý của Đường Uyển, đem ông cụ vào trong nhà chăm sóc kỹ càng.



Nhìn thấy ông cụ vào trong nhà, trong mắt Đường Uyển hơi chua xót:



- Tôi còn nhớ lúc nhỏ, ông nội còn đảm nhiệm chức Ủy viên thường trực trong cục chính trị, bà nội lúc đó vẫn còn khỏe mạnh, tuy ông nội rất bận, nhưng lúc về đến nhà người đầu tiên là ôm tôi lên, lúc đùa cợt khiến tôi rất vui tôi cảm thấy, ông nội là người vĩ đại nhất tồn tại trên thế gian này, không có chuyện gì mà ông không làm được, chỉ cần có ông nội, gia tộc Đường gia chúng tôi là một gia tộc tài ba trên thế giới này…



Những tháng ngày đó, dường như mới hôm qua, nhưng…Ông nội đã trở nên không còn được như năm đó nữa.



Nghe Đường Uyển nói ra những câu chuyện này, đôi mắt Đường Tâm lại rưng rưng:



- Chị hai, đừng nói nữa, em lại muốn khóc.



Đường Uyển mỉm cười áy náy:


- Sao vậy, nhớ con gái tôi?



Đường Uyển cười đùa nói:



- Không có, còn ba tháng thì sẽ phải thi cao trung rồi, còn bé đâu dám ở nhà trong giờ đi học, tôi đập nát mông nó.



Dương Thần cười mỉa nói:



- Không cần phải nghiêm túc như vậy, Đường Đường cũng không phải là đứa trẻ, tôi cảm thấy khá hiểu biết.



Đường Uyển gật đầu nói:



- Anh không nói tôi cũng quên, từ khi con bé quen với anh, đích thật đã khôn lớn rất nhiều.



Trong lòng Dương Thần rối rắm một hồi, có thể không khôn lớn lên nhanh được sao, đã trải qua bên bờ vực sống chết, đừng nhắc chi đến hai lần rời nhà trốn đi đó.



Sau một vòng lục tìm trong phòng khách Đường Uyển, Dương Thần lại đi một vòng trên lầu, tuy kết cấu trong nhà hơi phức tạp, tìm kiếm tương đối khó khăn, nhưng Dương Thần dựa vào kinh nghiệm qua nhiều năm, cuối cùng cũng tìm thấy từ trong đèn trang trí và bình hoa giả, tìm ra được hai bộ máy nghe trộm.



Đường Uyển nhìn thấy khi không trong nhà lòi ra hai vật nhỏ, không khỏi nỉ non nói:



- Trong nhà tôi rất ít người, ngoài mấy người thân thân tín trong công ty ra, tôi và con gái tôi luôn ở đây, những máy nghe trộm này, chẳng lẽ là kẻ phản bội trong công ty tôi lắp đặt sao?



- Tôi thì không cho rằng như vậy.



Dương Thần nghịch hai vật nhỏ màu xám bạc trên tay, và nói:



- Nhà cô cũng không phải là căn nhà bảo vệ nghiêm ngặt, không một thiết bị cảnh báo, nếu là người có hội đủ tay nghề mật vụ chuyên nghiệp đến lắp đặt những máy nghe trộm này, nếu muốn vào nhà, trực tiếp mở cửa chống trộm của cô, cũng chỉ là chuyện tích tắc.



Đường Uyển nhíu mày, không hiểu mà nói:



- Nhưng, nếu người đó dám giết người, lại có thủ đoạn lợi hại như vậy, tại sao chỉ giết giáo sư Andre? Giáo sư Andre chết, hậu quả xấu duy nhất trực tiếp, chính là ông nội tôi không được chữa trị kịp thời, đối với người trong gia tộc chúng tôi, cũng không ai được hưởng lợi, đối với xí nghiệp chúng tôi mà nói, cũng không ảnh hưởng lớn, tên đó cần phải như vậy không?



Dương Thần ngẫm nghĩ một chút, nói:



- Nếu tôi đoán không sai, người đó sỡ dĩ chỉ hạ sát giáo sư Andre, là bởi vì, tên đó cần phải giữ nguyên cục diện hiện nay của gia đình cô, chính là lão gia không thể chữa khỏi, mà hết thẩy của cô, đều có thể bị tên đó nắm giữ, về phần trong Đường gia của các người…



- Mâu thuẫn…



Rốt cuộc Đường Uyển cũng nghĩ ra một mấu chốt thiếu chút nữa bị bỏ qua, hoảng sợ nói:



- Là muốn nội bộ Đường gia chúng tôi không ngừng mâu thuẫn gay gắt thêm nữa?