Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 481 : Bởi vì tình yêu

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Mặc dù sức lực báo mẹ trong tình trạng kiệt sức, sau khi bị chọc giận, phong trảo



vẫn sẽ lợi hại như cũ.



Thân thể Thái Nghiên giống như súng bắn đạn, từ mặt đất đứng lên, nhảy tới



Dương Thần khoảng cách hơn một thước trên mặt đất, xoay người một cái là quay về đá.



Dương Thần tựa như sớm biết rằng cô phải làm bên này, làm giống nhau, cầm lên



một bàn tay nâng lên không hoang mang, cầm bàn tay kia chỉ phi được tới chân răng.



- Phanh…



Một chân đá thật mạnh, có thể vỡ vụn sức mạnh của nham thạch, lại coi như lông



ngỗng khi bị nắm trong tay Dương Thần.



- Còn có khí lực sao? Tốt lắm…



Dương Thần mặt không chút cảm xúc, hạ thấp giọng nói một câu, tùy theo sức



mạnh trên tay, đem toàn bộ chân Thái Nghiên lôi kéo, xé, quăn.



Thái Nghiên lại một lần nữa không chịu khống chế trên không mà trở mình, tựa



như tơ liễu tung bay, cuối cùng cũng nặng nề té rớt.



- Thình thịch…



Lại lần nữa, Thái Nghiên ngã soài trên mặt đất giống như búp bê vải, xương toàn



thân giống như bị lửa đốt, chua xót mà đau đớn, khiến khóe mắt cô thầm rơi nước mắt.



- Anh… làm lại..



Thái Nghiên không cam lòng bò lên, thân thể chịu đựng mỏi mệt, cố một lần đánh



ngã Dương Thần, lần này đổi thành quyền chưởng vật lộn, một câu quyền thẳng đến hàm



dưới Dương Thần.



Dương Thần vẫn đứng tại chỗ cũ, đợi đến lúc Thái Nghiên sắp nắm tay đánh mình



trong nháy mắt, lại nhẹ nhàng mà ngăn cản, một bàn tay kia cầm tay Thái Nghiên vắt



nhanh nắm tay…



- Em còn không rõ sao, bất luận em cố gắng như thế nào, em đều…quá yếu…



Nói xong, Dương Thần lại lôi kéo lần nữa, xoay tròn thân thể Thái Nghiên về phía



mình, ném tới ba thước có hơn trên mặt đất.



Thái Nghiên chỉ cảm thấy một cỗ máy không có biện pháp chống cự, đem thân thể



của mình giống như phải xé rách, như vậy, chính mình đã bị ném xuống đất, quay cuồng



liên tục vài vòng, mới dừng lại…



Phủ phục trên mặt đất, Thái Nghiên không thể khống chế nước mắt rơi, thân thể



nóng bỏng đau đớn, lại khó có thể che giấu phòng tuyến vô cùng thê thảm bẻ dễ như trở



bàn tay trong lòng.
Dương Thần chưa từng nghĩ tới, mình sẽ làm chuyện này với một người chưa từng



trải qua. Điên cuồng mạnh mẽ từ đầu đến cuối làm trong nửa giờ như vậy, hơn nữa người



phụ nữ này vẫn vận động, thừa nhận tất cả.



Vốn tưởng rằng Thái Nghiên đã hết chịu nổi đạp lên, muốn bất tỉnh rồi, lại phát



hiện là lần đầu tiên dung hợp, Thái Nghiên lại không có bất kì tia mệt mỏi nào, và nét mặt



như là tỏa sáng, sung mãn sức hấp dẫn từ kiều nữa ngậm châu.



Anh khí Thái Nghiên mê người gương mặt hiện lên một chút dỗi hờn tươi cười,



bỗng nhiên, đổ người lên mình Dương Thần, lại cao ngạo ngồi ở chỗ gần bụng Dương



Thần…



Chỗ ấy của hai người kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ, nhưng Thái Nghiên cũng



không muốn khinh địch như vậy mà tách ra.



Mọt bàn tay trắng nõn đầy mồ hôi. Xẹt qua ngực Dương Thần, ánh mắt Thái



Nghiên kiên định mà chấp nhất, giống như khi tuyên án cái gì …



- Dương Thần, anh hãy nghe cho kỹ em, Thái Nghiên, em muốn làm người phụ nữ



của anh, bất luận anh là chồng của Lâm Nhược Khê, tội phạm truy nã quốc tế cũng được,



cho dù là tội ác tày trời xui xẻo, em vẫn không cần quan tâm.



- Chỉnh lại tình cảm, có nén tình cảm, ức chế tình cảm, trốn tránh tình cảm… tất



cả những thứ chết tiệt đó đều rất vất vả, đi với anh ấy sao, em đã không làm được.



- Bất luận anh có bao nhiêu phụ nữ, bất luận anh sẽ mang em đến đâu, thiên



đường? Địa ngục? Đều không sao cả, ở bên cạnh anh, đi tiếp…



Từng chữ, từng chữ giống như từng cái đinh kẹp trên ngực Dương Thần.



Dương Thần há hốc mồm trợn mắt nhìn nữ nhân cười tươi như hoa, những lời cô



nói trong tai, tất cả đều là cô ngốc đến không nói ra lời yêu. Không khỏi, cũng không còn



nửa phần khí lực mở miệng ra nói gì.



Thật lâu sau, Dương Thần thở dài, nhìn nữ nhân vẫn ngồi trên người mình, nói:



- Nếu phải làm người phụ nữ của anh, chẳng lẽ em không cảm nhận được phía



dưới của anh lại dựng đứng rồi sao? Anh đâu phải người gỗ, nhanh di chuyển mông em đi.



Thái Nghiên đờ ra một lát, trong nháy mắt lập tức nhận thức được cái gì, lộ ra



một niềm vui thân thái bất ngờ. Theo lát sau, không làm theo lời Dương Thần, mà nhắm



hờ hai tròng mắt lại, nặng nề, ngã vào ngực Dương Thần.



- Khốn kiếp… Em…mệt rồi…



Nữ nhân nỉ non tiến vào mộng đẹp…