Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 490 : Nữ nhân máu lạnh vô tình
Ngày đăng: 14:06 19/04/20
Đưa bữa ăn đêm đến xong, lúc khuya về đến nhà, Dương Thần vừa mới tiến vào
đại sảnh, chỉ thấy Quách Tuyết Hoa và vú Vương đang ngồi trên ghế sô fa, thấy Dương
Thần về, hai vị bề trên đứng lên.
- Thế nào? Nhược Khê nói gì không?
Quách Tuyết Hoa dường như có chút bức thiết, tiếng hỏi hàm nghĩa rất nhiều.
Nhìn ánh mắt tha thiết của mẫu thân, Dương Thần mỉm cười một hồi, hai vị này
xem ra tưởng rằng mình đem bữa ăn khuya một lần “ băng sơn nữ vương” sẽ có vài phần
biệt đãi. Nếu thật sự như vậy, “băng sơn” này cũng quá không “ rắn chắc”.
- Không nói gì, tùy ý ăn một chút. Sau đó liền tiếp tục làm việc, dường như nhiệm
vụ khá nặng nề, nói không chừng phải thức đêm.
Dương Thần cười nói.
Quách Tuyết Hoa và vú Vương liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên thấy được sự thất
vọng bất đắc dĩ.
- Nếu ăn là tốt rồi, tiểu thư cũng thật là. Làm cái gì không được, đến chính sức
khỏe của mình cũng không coi trọng.
Vú Vương hàm hồ một câu, lại nói:
- Cậu kỳ thật cũng không cần nản lòng, tiểu thư sớm muộn cũng biết cậu đối tốt
với cô ấy.
Dương Thần cười ha hả:
- Tôi nào có nói là nản hay không nản lòng, đều là lão phu thê, còn nói cái đó làm
gì.
- Lão phu thê?
Quách Tuyết Hoa liếc con mình một cái.
- Không đúng, mới kết hôn chưa được một năm, “lão” cái gì chứ?
- Cái này không phải thuận miệng nói giỡn sao?
Dương Thần nháy mắt mấy cái, sau đó vừa đi lên lầu, vừa nói:
- Đúng rồi, vài ngày nữa Nhược Khê nói đi Paris công tác với con, khả năng đi một
thời gian dài. Trong nhà chắc là không có vấn đề gì.
- Cái gì? Tiểu thư sẽ đi công tác với cậu?
Vú Vương dường như niềm vui bất ngờ, vui vẻ ra mặt nói:
- Đương nhiên không thành vấn đề, cậu đưa tiểu thư đi chơi thật vui, khi tiểu thư
còn ở đây, tiểu thư còn có thời gian để đi. Vài năm trở lại đây thật đúng là chỉ toàn ở
Trung Hải, cũng chỉ cuối năm nay đâu còn có thể nghỉ ngơi trong nhà chúng ta, cô bé
Trinh Tú và Tuệ Lâm cũng đều là những đứa trẻ biết điều, không có gì cần lo lắng.
Dương Thần gật gật đầu, trong lòng xúc động, tốt xấu cũng muốn cho bề trên một
chút hy vọng. Tuy rằng nói, cũng với Lâm Nhược Khê đi một chuyến đến Paris lãng mạn.
Kỳ thực không nhất định sẽ lãng mạn.
Nếu nói trên thế giới này có người phụ nữ khiến mình bó tay, không có biện pháp.
Vậy thực chỉ có người thân với mình nhất trên quan hệ luật pháp này.
Ngày hôm sau, Dương Thần ở công ty cùng với hai trợ lý Triệu Đằng, Vương Khiết
của mình bàn xong một việc, đại khái bố trí mình đi Pháp sau khi Ngôi Sao Ngọc Lôi kết
thúc.
Lâm Nhược Khê lườm mắt một cái, nói:
- Nếu Yeon Hee Lee có thể cùng với tiểu thư Christine của anh tham dự Grammy
tranh giành hạng nhất thì thực lực và phẩm cách là không thể nghi ngờ lại có khả năng nói
trước đám đông, cho nên cũng không ảnh hưởng đến việc làm tổng giám đốc công ty giải
trí của anh. Chẳng lẽ không đi cập nhật thêm một chút tình trạng của thế giới giải trí sao?
Dương Thần gãi đầu, cười cười nói:
- Cái này… Em cũng không phải không biết, chồng em chỉ đi làm để chơi trò chơi,
nào biết làm gì khác.
Nhìn người đàn ông này nói dõng dạc như thế, Lâm Nhược Khê lại một hồi đau
đầu, cũng may không bị kích động nhiều. Ánh mắt ra hiệu, để Dương Thần đi vào nơi công
tác hậu trường.
Hậu trường giờ phút này, nhân viên bảo vệ đã đứng đầy, nếu như không có Lâm
Nhược Khê đã trình giấy chứng nhận đã có xác thực trước, e rằng dù là thượng khách đến
các nhân viên cũng không nể mặt.
Ngân nga trên đường, Lâm Nhược Khê đi trước chủ động nói với Dương Thần:
- Ngôi sao ca nhạc Hàn Quốc phần lớn từ nhỏ đã nhận sự nghiêm khắc từ huấn
luyện thanh nhạc và vũ đạo, rất nhiều người Hoa gần mười năm công phu tài năng, cho
nên dù là ở phương diện ca hát hay vũ đạo. Đều so với một vào nghệ nhân cao một bậc.
Thân phận Yeon Hee Lee còn có bối cảnh không tầm thường, bên ngoài là nghệ nhân nổi
tiếng ở Hàn Quốc nhưng nếu không phải ngón nghề sử dụng vũ đạo phong cách quả là cao
một bậc. Không thể khinh địch được, trong vài năm ngắn ngủi như thế liền đạt được địa vị
cao như vậy. Cho nên mặc cho anh có ghét cô ấy hay không, bên ngoài tốt nhất là niềm
nở một chút. Vấn đề không phải là anh sợ hay không sợ cô ấy, mà là sức ảnh hưởng của
cô ấy quá mức khổng lồ, sẽ rước lấy nhiều phiền toái.
Dương Thần biết rằng Lâm Nhược Khê lo lắng cho mình và Yeon Hee Lee, mới tận
tình khuyên bảo giải thích như thế, không khỏi cười nói:
- Bà xã đại nhân có thể phá lệ nói như vậy, anh nào dám làm xằng.
Lâm Nhược Khê âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Trên thực tế mang theo Dương Thần
đến, mục đích cao quan trọng nhất là làm cho mâu thuẫn giữa Dương Thần và Yeon Hee
Lee dịu đi một chút. Mặc dù biết rằng Yeon Hee Lee không có chút thiện cảm nào với hai
người, ít nhất khiến giảm ác cảm, thuận tiện về sau hợp tác buôn bán.
Chỉ có điều, trong đầu Dương Thần còn một việc khác, đó chính là cảnh tượng
Yeon Hee Lee và Park Jung Hoon cãi nhau ngoài cửa.
Theo lời của Lâm Nhược Khê, bối cảnh của Yeon Hee Lee không hề bình thường.
Như vậy, có phải Yeon Hee Lee cùng ở cùng chỗ với Park Jung Hoon, có liên quan gì tới tập
đoàn Nguyệt Tinh không? Nếu đó là sự thật, chẳng lẽ Yeon Hee Lee và cô bé Trinh Tú
cũng có quan hệ gì?
Dương Thần cảm thấy toàn bộ sự việc này có rất nhiều điều kì quái, nhưng manh
mối thật sự quá ít, cũng không thể nào nhớ hết.
Đang suy nghĩ chuyện này, hai người đã đi đến chỗ Yeon Hee Lee, trong phòng
hóa trang.