Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 61 : Không có ý định hát tiếng anh
Ngày đăng: 14:00 19/04/20
Lý Tinh Tinh bản tính vốn đơn thuần, nghe thấy mọi người ra sức ca ngợi Tương Thạc như vậy cũng theo đó khen lấy vài câu, khiến Tương Thạc lâng lâng như được đưa lên tận mây xanh, Cảm giác hình như Lý Tinh Tinh trong lòng cũng có ý với mình nên mới nói tốt như vậy, cho nên không khỏi đắc ý mà tự tin hẳn lên.
Một tên tạp dịch trong một công ty nhỏ bé làm sao có thể so sánh với công tử con nhà quyền quý như gã chứ, Tương Thạc cảm thấy bản thân đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Thật ra ban đầu cũng không cần thiết phải xử ép Dương Thần như vậy.
Càng trong những lúc như thế này Tương Thạc càng cảm thấy bản thân nên thể hiện một chút. Muốn biểu đạt ý dùng lễ nghĩa đãi hiền xem cảm giác thế nào. Nên lập tức bảo với mọi người:
- Các vị mau ngồi đi, Tất cả chi phí hôm nay toàn bộ để Tương Thạc này thanh toán, mọi người không cần khách sáo.
Nhìn sang Lý Tinh Tinh, Tương Thạc nhẹ nhàng cười với cô:
- Tinh Tinh à, Chắc là em cũng chưa quen với chỗ này đâu ha, hay là em đến ngồi bên cạnh anh đi, Anh từ từ hướng dẫn cho em mấy thứ ở đây, Đảm bảo hôm nay em chơi vui hết sảy.
- Ấy.
Lý Tinh Tinh phẩy tay lia lịa, cười nói:
- Không cần đâu chủ Nhiệm Tương, Mọi người chơi hết mình là vui rồi, Mấy vụ ca hát nhảy múa này em đều không rành lắm, em ngồi bên cạnh anh Dương xem mọi người chơi cũng được rồi mà.
Hy vọng của Tương Thạc bị người ta dập tắt như vậy, nhất thời cảm thấy hơi nóng giận, Nhưng lại cho rằng Tinh Tinh như chú chim non bé nhỏ vì mắc cỡ nên mới từ chối mình, gã bèn cố gắng tỏ ra rộng lượng, cười nói:
-Vậy cũng được, Em cứ ngồi cạnh anh Dương đi, Cần gì thì cứ nói với anh là được, Đừng ngại nha.
- Không ngại, đương nhiên không ngại rồi. Khách sáo với tổ trưởng Tương vậy là coi như không tôn trọng tổ trưởng Tương rồi, không phải sao?
Dương Thần cười hì hì nói:
- Hay là gọi trước vài chai rượu Vang cho anh em làm tí lấy không khí, Mọi người hát hò cũng có hứng hơn.
Tương Thạc trong lòng hết sức khinh miệt, Thầm nguyền rủa thứ quê mùa chỉ biết tranh thủ cơ hội, nhưng chỉ vài chai rượu Vang thì cũng chả thấm thía vào đâu, bèn vung tay cười nói:
- Đương nhiên rồi, Anh Dương muốn dùng loại Vang nào cứ ra ngoài tự mình chọn vài chai là được mà.
Mấy giáo viên trong buổi hôm đó cũng đều cao hứng vui vẻ, Mặc dù họ ai cũng tiền bạc rủng rỉnh nhưng mà nói tới uống rượu miễn phí, đương nhiên là uống càng nhiều càng tốt rồi.
Dương Thần giả đò để lộ ra ánh mắt kiểu như sùng bái, sau đó liền ra ngoài gọi phục vụ, nói xong mấy câu lập tức quay lại chỗ ngồi, kề sát Lý Tinh Tinh, cười nói:
- Tổ trưởng Tương quả thật là nhân vật lớn dùng tiền lớn, tôi đã gọi 5 chai rượu Vang rồi, không biết như vậy có đủ hay không.
5 chai? Tương Thạc cười nhạo trong bụng, cho dù là 10 chai cũng không ăn thua gì nữa là:
- Anh Dương khách sáo quá, nhiều người như vậy 5 chai chắc chắn không đủ uống rồi, lát nữa gọi thêm mấy chai nữa đi.
Vẫn là nhân viên phục vụ ở Thiên Phủ Chi Quốc biết cách phục vụ, mấy người trong phòng vừa mới nói được mấy câu đã thấy nhân viên mang thùng ướp lạnh cùng rượu Vang đến, Mọi người vừa nhìn thấy 5 chai rượu trong thùng thì lập tức đều choáng váng.
5 chai rượu rõ ràng là rượu vang đỏ Karst năm 98 của Pháp, chỉ cần là người có chút nhận định về rượu đều hiểu được đây là thương hiệu Bordeaux nổi tiếng của nước Pháp, hơn nữa lại là loại thượng thượng hạng, cộng thêm hơn 10 năm trần ủ, cái giá của nó không thể nào dưới con số ngàn tệ được.
Mấy vị giáo viên đều tỏ vẻ ngưỡng mộ:
- Xe này chắc cũng phải hơn hai trăm ngàn tệ, hiện nay giá xăng cũng cao, Tổ trưởng Tương lại còn đổi xe, chạy đua theo thời trang thế này, chết mất thôi.
Tuy lương của các giáo viên không thấp, nhưng phần lớn cũng chỉ dám chạy Ford hay Polaris, mấy loại xe nhỏ một trăm mấy chục ngàn tệ một chiếc mà thôi,
Lý Tinh Tinh cảm thấy hơi khó xử, cười nói nhỏ:
- Tổ trưởng Tương à, em thấy cũng không cần làm phiền anh như vậy đâu, hôm nay anh chiêu đãi lớn như vậy, em đã thấy ngại lắm rồi, em nghĩ em nên về cùng anh Dương thì tốt hơn, dù sao anh Dương cũng biết rõ đường về nhà em mà.
Tương Thạc cố ý tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi:
- Ồ, anh Dương cũng lái xe đến à, tôi cứ tưởng anh đi Taxi đến chứ, chẳng hay xe của anh Dương đậu ở chỗ nào?
Dương Thần ợ một cái, một bụng tòan là rượu nho và hoa quả, xem ra tửu lượng của hắn đã khôi phục, cũng hơi khó chịu một chút, trong đầu hắn bây giờ chỉ toàn nghĩ tới cái bóng quen thuộc lúc nãy. Nghe thấy Tương Thạc hỏi khích, vô thức đưa tay lấy chiếc chìa khóa BMW trong túi quần ra ấn nút mở khóa.
Tất cả mọi người đều quay lại nhìn, chỉ thấy một ánh đèn pha phát ra từ chiếc xe hơi màu trắng đỗ tại một địa điểm hơi khuất tầm nhìn, Nhưng hình tượng chiếc logo hình cánh quạt màu xanh và trắng khiến mọi người bất giác ồ lên một tiếng trầm trồ.
- Ôi má ơi, đó không phải là chiếc M3 sao?
Một vị giáo sư có chút nghiên cứu đối với xe ô tô trợn tròn mắt kêu lên:
- Xe này ở trong nước bán hơn một triệu hai, ba trăm ngàn tệ lận đó! Trước kia toàn thấy các công tử con của mấy đại phú thương lái, không ngờ anh Dương lại chạy cả con này, thiệt là người có tiền mà.
Mấy giáo viên khác tuy là không hiểu nhiều về ô tô cho lắm, nhưng nhìn thấy rõ ràng đó là con BMW thì cũng hiểu rõ giá trị của nó đến mức độ nào rồi.
Tương Thạc cũng bị hết hồn một phen, sắc mắc đổi liên tục từ xanh sang tím, gã có ngốc đến đâu cũng không thể ngốc đến mức tin là một người đi xe BMW M3 lại là nhân viên quèn của một công ty nhỏ bé nào đó được, Tuy là bứt rức vì không không hiểu được thân phận thực sự của Dương Thần rốt cuộc là gì, nhưng lúc này gã cũng chỉ có thể treo lên mặt nụ cười thân thiện với vài phần nịnh nọt:
-Anh Dương thiệt đúng là chân nhân bất lộ tướng, khiến Tương Thạc tôi được một phen mở mang tầm mắt rồi.
Đồ nhà giàu chết tiệt, bày đặt chơi trò giả chết bắt quạ, cái gì mà viên chức quèn chứ, rõ ràng là cố tình chơi nhau.
- Tổ trưởng Tương mới đúng là đại gia biết xài tiền lớn.
Dương Thần cười nói:
- Hôm nay tôi quả thật đã uống quá nhiều rồi, Cảm ơn sự khoản đãi của anh, tạm biệt.
Nói xong, kéo tay Lý Tinh Tinh lên xe.
Các vị giáo viên ngưỡng mộ đứng nhìn chiếm BMW từ từ khở động rồi lăn bánh, ai cũng có chút cảm giác như đang mơ, bối cảnh của Dương Thần bổng nhiên trở thành một bí mật ghê gớm dối với họ.
Phần Tương Thạc sau khi trở về xe của mình, khởi động máy xong, nhìn thấy thiết kế đèn trang trí trong xe thì bỗng nhiên tình yêu xe của gã cũng mất đi phân nữa, Bất giác dùng sức vỗ mạnh vào vô lăng, khuôn mặt nho nhã đạo mạo của gã trong màn đêm tăm tối lúc này bỗng hằn lên đôi chút độc ác.