Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 613 : Trinh tiết của Dương Thần

Ngày đăng: 14:07 19/04/20


Thấy Dương Thần bị hỏi vậy, Lưu Minh Ngọc nhíu mày, nhưng lời nói của Chu Khang Vũ bên ngoài cũng không có gì thất lễ, cô cũng không tiện xem vào.



Lúc này, Dương Thần nghiêm mặt, cười ha hả nói:



- Cái này còn phải hỏi sao, chức vụ của tôi đương nhiên là làm bạn trai của bảo bối Minh Ngọc nhà tôi rồi.



Nói xong, Dương Thần còn giơ tay, vô cùng thân thiết âu yếm khuôn mặt nhẵn nhụi, trơn bóng của Lưu Minh Ngọc, làm hai má cô đỏ lên, hờn dỗi trừng mắt nhìn hắn.



Người đàn ông này cũng thật là, lời nói xấu hổ như vậy, động tác xấu hổ như vậy, lại có thể nói ra, làm ra trước mặt mọi người.



Nhưng lúc này cô lại không thể làm gì Dương Thần, tuy rằng thẹn thùng đến mức chỉ muốn đẩy cửa đi ra.



Quả nhiên, không chỉ khiến Lưu Minh Ngọc vừa xấu hổ, vừa tức giận, mà còn khiến vài người bạn học đều được mở rộng tầm mắt.



Được chưa, vốn là muốn êm đẹp hỏi chức vụ của hắn, không ngờ người này lại không biết xấu hổ, bắt đầu ân ái lộ liễu.



Đây không chỉ là đổi đề tài, mà còn hung hăng làm nhục Chu Khang Vũ một phen. Thấy không? Đây là người phụ nữ của bố đây, ngươi muốn thế nào?



Dương Thần da mặt dày, lại xảo quyệt, làm cho mọi người bất ngờ, đặc biệt là Triệu Hải Lệ, cô há to miệng, theo bản năng nghĩ, cái người vừa rồi ngốc nghếch gọi mình là “tiểu thư Hải” kia với người này thật sự là cùng một người sao?



Chu Khang Vũ sắc mặt cứng ngắc, khó coi, cười nói:



- Anh Dương cũng thật biết làm các cô gái vui vẻ, chẳng trách Minh Ngọc lại chọn anh làm bạn trai.



- Cái này cũng không hoàn toàn, cái chính vẫn là tôi nguyện ý bỏ ra tấm lòng chân thật.



Dương Thần vẻ mặt thật thà, chất phác, thành thật nói, giống như lời nói chân thành xuất phát từ nội tâm.



Các bạn học của Lưu Minh Ngọc sắc mặt đều kỳ lạ, thậm chí còn có hai người cảm thấy người đàn ông buồn nôn này nói được những lời cũng quá buồn nôn.



Lưu Minh Ngọc đơn giản cúi đầu không nói gì, hai tai đỏ ửng, lúc này cô cũng e lệ vô cùng.



Chu Khang Vũ coi như đã hiểu ra, gã đàn ông trước mặt thật vô lại, mặc kệ ngươi dùng cách nào chế nhạo hắn, hắn đều có thể tiếp nhận được, vì sao? Bởi vì hắn chính là không biết xấu hổ.



- Xem ra anh Dương đối với hoa hậu trường ta tình cảm thật thắm thiết, ha ha, lớp trưởng à, chúng ta đừng để anh Dương biểu lộ tấm lòng nữa, chúng ta đến đây tụ tập, uống vài chén đi.


- Chẳng lẽ Dương Thần sợ bạn gái à?



- Có lý, này, người anh em Dương, là đàn ông thì phải uống rượu, bằng không thì còn mặt mũi nào nữa.



Lại một người khích tướng cười nói.



Dương Thần lắc đầu, cười ha ha vô hại nói:



- Bảo bối Minh Ngọc của tôi đã không cho uống, tôi tuyệt đối không uống nữa.



- Có nhầm không vậy? Anh có phải đàn ông không thế? Thật mất mặt!



Vài người mặt đã đỏ đến mang tai đứng dậy la lên. Bọn họ đã uống nhiều như vậy, nếu kết quả là Dương Thần không say, bọn họ chẳng phải là công dã tràng sao.



Dương Thần cũng liếm liếm môi, cao giọng nói rất có bài bản:



- Tôi trinh tiết cũng không còn, còn cần gì mất mặt.



Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều lộ vẻ không thể chống đỡ được.



Gặp qua những người không biết xấu hổ, nhưng chưa gặp ai không biết xấu hổ tới cực điểm như vậy.



Trinh tiết? Đây cũng là lời một người đàn ông như hắn nên nói sao?



Lưu Minh Ngọc muốn cười phá lên, anh chàng này thật đúng là làm người khác tức chết, trường hợp như vậy mà còn nói bừa, nhưng cô cũng không giận, lườm Dương Thần một cái, cười không nói gì.



Triệu Hải Lệ cười ngặt nghẽo, cô vô cùng ngạc nhiên vì thấy người chị em của mình tìm được người bạn trai như vậy.



Đám người Chu Khang Vũ sắc mặt đều mất tự nhiên, Dương Thần đã không biết xấu hổ, bọn họ còn gì để nói?



Không sợ đùa dai, chỉ sợ không biết xấu hổ.



- Nếu anh Dương đã nghe lời Minh Ngọc như vậy, chúng tôi cũng không thể nói gì hơn. Tôi có chút việc, phải đi trước, mọi người cứ uống tiếp.



Chu Khang Vũ nét mặt sa sầm đứng dậy, mặc kệ những ánh mắt khác thường của những người khác, đi ra khỏi phòng.