Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 644 : Rất thoải mái sao?

Ngày đăng: 14:07 19/04/20


Dương Thần đang muốn xung trận thì lại bị tụt hứng, buồn bực nói:



- Làm sao em biết cô bé đó sẽ gọi?



Đường Uyển bật cười, mặt đỏ bừng.



- Cái này gọi là sự liên kết giữa mẹ và con.



Dương Thần nhìn cô một hồi.



- Anh thấy cô bé đó rõ ràng làm khó anh.



- Mau ra ngoài đi. Con đói rồi. Con muốn ăn sáng.



Đường Đường lại nũng nịu gọi.



Dương Thần hận không thể đập tường, quay đầu ra ngoài phía cửa nói to:



- Cháu không biết tự ăn trước sao?



- Không muốn, không muốn. Hai người mau dậy đi, nếu không thì con sẽ mở cửa đi vào đấy.



Âm thanh này rõ ràng là ngay ở ngoài cửa, đương nhiên Đường Đường có thể xông vào bất cứ lúc nào.



Đường Uyển sốt ruột, vội nói:



- Đường Đường ngoan nào, mẹ sẽ dậy ngay thôi. Con ra ngoài đợi đi.



Nếu thực sự để con bé Đường Đường không biết trời cao đất rộng là gì kia xông vào, nhìn thấy hai người đang trần như nhộng quấn lấy nhau, thì Đường Đường thực sự muốn chết cho rồi.



Lúc này Dương Thần cũng không còn cách nào khác, trước mặt con gái Đường Uyển vẫn có sự uy nghiêm, nên đành cùng Đường Uyển mặc quần áo vào và bước xuống giường.



Trong thời gian chờ đợi, ở dưới tầng, những người phục vụ của nhà họ Đường đã đặt những món ăn trông rất hấp dẫn lên trên bàn ăn. Đường Đường ngồi ở chính giữa, một tay đang cầm chiếc bánh bao để gặm, một tay đang cầm thìa để uống sữa đậu.



Nhìn thấy Đường Uyển và Dương Thần đi xuống, Đường Đường cười nói đầy hàm ý:



- Mẹ! Tối hôm qua con mới biết, hóa ra mẹ biết cách phát ra âm thanh to như thế, rất thoải mái sao?



Đường Uyển đang muốn ngồi xuống, nghe thấy như thế, mặt liền đỏ bừng, tức giận đến nỗi đưa tay ra tát vào mặt Đường Đường một cái:



- Đứa con phiền phức này, con còn nghe trộm sao?



Đường Đường bị tát một cái, liền nói một cách mơ hồ:



- Chẳng phải sao? Ai bảo mẹ hét to như vậy, tối qua con không ngủ được. Còn không nhìn thấy mắt con thâm quầng sao?



- Con còn nói à!
Dương Thần ngượng ngùng cười cười, cũng không tính toán nhiều với ông ta. Sau khi nói xong địa chỉ của mình liền gác điện thoại xuống.



Đường Uyển dùng ánh mắt khác thường nhìn Dương Thần, hỏi chua chát:



- Là bố của người đẹp nào vậy? Theo như những gì em biết, Lâm Nhược Khê không có bố.



Trong lòng Dương Thần nghĩ, “không phải không có bố, mà là Tổng giám đốc Ninh không dám thừa nhận mà thôi”, nên liền nói:



- Là bố của Lưu Minh Ngọc, tên là Lưu Thanh Sơn.



Đường Uyển giật mình, gật gật đầu:



- Khoảng thời gian trước, em cũng mới biết, hóa ra bố của Lưu Minh Ngọc là Lưu Thanh Sơn. Ông ta là con rắn đầu đàn ở Yến Kinh. Anh cũng thật là, quan hệ của anh và bọn xã hội đen ở Trung Hải và Yến Kinh chẳng phải rất tốt sao.



- Anh cũng không nghĩ đến như vậy. Việc cũng đã đến nước này rồi.



Dương Thần xua tay, nói:



- Đợi lúc nữa, anh ra ngoài gặp vài người. Vậy, em…



Đường Uyển cười nói:



- Anh đi đi. Em dẫn Đường Đường đi gặp bác nó, lâu lắm rồi cũng chưa về Yến Kinh mà. Vừa mới trở về, nhưng chẳng bao lâu sau lại trúng độc, vẫn chưa dẫn đứa nhỏ này đến hỏi thăm vài người.



Đường Đường bĩu miệng, di di tay trên khuôn mặt mình, nói:



- Chú thật là một người mặt dày nhất từ trước đến nay mà cháu từng gặp. Xấu hổ xấu hổ…



Dương Thần cầm lấy một cái bánh bao, nhét ngay vào miệng Đường Đường, cô bé bị chặn họng, không thể nói thêm nửa lời.



Thời gian hẹn với Lưu Thanh Sơn sắp đến, Dương Thần đi ra khỏi ngôi biệt thự của nhà họ Đường, đi vào một khu phố nhỏ gần đấy.



Nhà họ Đường dù sao cũng là một nhà quyền quý ở Yến Kinh, quan hệ với hội Thanh Long cũng không được tốt lắm, Dương Thần cũng không muốn nghĩ đến những chuyện không hay nữa.



Chẳng bao lâu sau, một chiếc Rolls-Royce màu đen sáng bóng, được sản xuất tại Anh quốc chạy vù vù đến bên con đường đó rồi dừng lại, thu hút mọi ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh.



Cửa xe được kéo xuống, Lưu Thanh Sơn mặc một bộ đồ Tây màu đen đang nhe răng cười ngạo nghễ, ngậm điếu xì gà, vẫy tay với Dương Thần, nhưng lại có một người phụ nữ tầm trung niên đang dựa vào bên cạnh ông ta.



Dương Thần mặc kệ ánh mắt của những người đi đường, thản nhiên ngồi vào trong xe, khiến cho những người đi đường cũng phải trợn tròn mắt.



Sau khi Dương Thần ngồi vào một chiếc ghế bọc da, duỗi dài lưng ra, xê xê mông, rồi mới quan sát tỉ mỉ người phụ nữ đã ngồi ở ghế sau từ trước.



Người phụ nữ này chạc 40 tuổi, xem ra chăm sóc bản thân cũng khá kỹ càng vì làn da vẫn giống như những người phụ nữ ngoài 30 tuổi. Cắt tóc ngắn đến ngang tai, đôi mắt và đôi lông mày tuyệt đẹp, dáng người đẫy đà, mặc một bộ trang phục màu vàng làm tôn lên vẻ điềm tĩnh, rất hợp với sự gợi cảm.



Cùng lúc đó, người phụ nữ này cũng tò mò nhìn Dương Thần cười cười.