Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 801 : Sự phản bội của gã sở khanh

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


Thái Ngưng đứng gần Dương Thần nhất cũng cảm thấy có điều gì khác lạ.



Sau khi hiểu ra vội hỏi:



- Khống chế tâm chí? Dương Thần, anh nói sư phụ đã bị người ta khống chế?



Dương Thần không nghi ngờ có sự hiện diện của hắn ta, tình hình của những người này, hiển nhiên là do bị bọn chúng khống chế mới tự mình làm ra những chuyện tàn ác nhẫn tâm như vậy.



Thái Ngưng xét cho cùng cũng là đệ tử hiếm có có thiên chất cao của Đường Môn, bọn họ cũng không do dự mà ra tay, hay là do sư phụ Đường Lộ Di ra tay, nếu nói không kì lạ là nói dối.



Trong lúc Dương Thần đang suy nghĩ phải làm như thế nào để xử lí vụ việc này, thì bỗng nhiên có sự việc khác thường xảy ra.



Trưởng lão râu bạc trắng đang bị trói, khuôn mặt hiện lên sự đau khổ một cách hung tợn.



Dương Thần trong lòng rùng mình.



Không xong rồi, chân khí trong đan điền của lão ta đang không ngừng phình to ra, lão ta sắp tự nổ đan điền rồi.



Không đợi dứt lời, bụng của lão già râu bạc đã phình ra to tròn.



Dương thần rất hiểu về uy lực tự nổ đan điền của một Tiên Thiên cao thủ, điều này không phải một lần là toàn bộ sẽ bị bạo phát ra, không hề đơn giản như vậy, đó là sự phản pháo điên cuồng sau nhiều lần đè nén.



Nếu như để lão già này tự nổ, bản thân hắn sẽ không sao, nhưng những đệ tử vô tội của Đường Môn thì không còn con đường nào khác là cái chết, ít nhất thì một nửa Đường Gia Bảo sẽ bị san bằng.



Nhìn thấy luồng chân khí Tiên Thiên trên cơ thể lão thoát ra một cách mạnh mẽ, Dương Thần không do dự gì nữa, giang bàn tay to rộng, túm lấy và đá lão ra phía ngoài không trung.



Vì không muốn liên lụy đến tính mệnh của những người vô tội, chỉ còn cách là ném “người bom” này ra ngoài không trung.



Với sức mạnh của Dương Thần bây giờ, sớm đã quá sức tưởng tượng của người thường, động tác vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lại có thể ném lão già râu bạc lên tận trên không trong mấy trăm mét, giống như là một viên đạn bay lên không trung.



Trong sự kinh ngạc của mọi người, chỉ nghe thấy một tiếng than từ không trung vọng lại.



Đan điền tên lão già kia nổ tung, thân thể của lão bị nổ thành trăm vạn mảnh,và những làn xung kích được tạo nên bởi chân khí Tiên Thiên làm cho máu bay tỏa ra trong khu vực mấy trăm mét.
- Thôi được rồi, không nghĩ nữa, biết là sư phụ do bị người ta khống chế nên mới hạ độc thủ với em, thế là em cũng mừng lắm rồi.



- Nhưng anh lại không vui, vốn dĩ đã có dự định giết là xong chuyện, kết quả lại phải đợi bọn họ tỉnh lại phải tiếp tục nói về việc Vạn Quyển Lâu.



Dương Thần thở dài nói.



Thái Ngưng lườm hắn một cái.



- Anh luôn ngang ngược như thế, có thể không giết người thì ít giết người đi, sao anh không thử nghĩ xem, các trưởng lão cũng có con cái, nếu như anh thật sự ra tay với họ, thì há chẳng phải rước thêm một loạt kẻ thù sao, lẽ nào lại muốn giết sạch cả Đường Gia Bảo, nếu mà như vậy thật thì sẽ là hàng nghìn mạng người đấy.



Dương Thần cười thản nhiên, đi một vòng, lại ra ngoài của gian nhà trúc nhìn một cái, nhìn thấy bên ngoài có không ít lều trúc, phiền muộn nói:



- Không phải chứ, em từ nhỏ đã sống ở đây? Sư phụ của em có phải là muốn tự đày đọa bản thân, Đường Gia Bảođẹp đẽ là thế sao không ở, lại cứ nhất định phải ở nơi như thế này sao.



Thái Ngưng cảm khái tiến lại phía Dương Thần, khẽ thở dài:



- Nửa đời sư phụ không lấy chồng, em trước đây có từng nghe qua các vị lão bối của Đường Gia Bảo nói qua đôi chút, nghe nói hồi sư phụ còn trẻ, sư phụ cô quạnh bên ngoài một mình luyện võ công, sau khi bị một gã sở khanh phản bội trở về, tính tính thay đổi một cách nhanh chóng, ngay cả anh ruột, Môn Chủ sư thúc cũng không chịu gặp, tuy rằng dần dần cũng có chút chuyển biến, nhưng sư phụ vẫn rất ghét đàn ông, xét cho cùng Đường Gia Bảo có nhiều đàn ông cho nên sư phụ không muốn ở trong Đường Gia Bảo, ngay cả khi nhiệm vụ chủ yếu của sư phụ là dạy dỗ đệ tử, bà cũng tự chọn đồ đệ là nữ mới dạy.



- Thảo nào.



Dương Thần giật mình nói:



- Cho nên sư phụ thu nạp đệ tử cũng chỉ là nữ đệ tử như em, lại còn phải sống ngày tháng thanh tu như vậy, từ nhỏ em đã sống ở nơi này, cũng không trách được cả ngày từ sáng tới tối cũng chỉ nói được vài câu, may mà em gặp được anh, nếu không một người con gái đẹp như ngọc mà lại phải sống như vậy thì quả thực đáng tiếc.



Khuôn mặt Thái Ngưng ửng hồng, giơ ngón tay thon nhỏ cào cào trên mặt Dương Thần.



- Đúng là da mặt dày thật.



Dương Thần không chút để ý, trong lòng luôn cảm thấy vui mừng, đột nhiên, trong đầu xuất hiện lên một điều gì đó, do dự một lát nhưng vẫn hỏi:



- Ngưng Nhi, sư phụ em thu nạp mấy nữ đệ tử, em có một sư tỉ hay sư muội nào họ Tiêu không?