Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 821 : Câu này của em có coi như câu nói đùa được không?

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Tuy nói rằng đã xảy ra không ít biến cố bất ngờ, nhưng cũng không mất nhiều thời gian.



Khi du thuyền về đến Trung Hải, cũng là lúc trời vừa tối.



Người của Hồng Kinh Hội đều tự về phân đường của mình, mặc dù đã có sự thay đổi, nhưng cũng không ai dám có chút nghi ngờ, hay chí ít cũng không biểu lộ ra ngoài.



Tuy Sắc Vi đã nói sẽ không làm Hội Trưởng nữa, nhưng điều làm mọi người thấy kinh sợ, lại là câu cuối cùng mà Dương Thần nói với mọi người ---- có trời mới biết đừng có làm phiền cuộc sống yên ổn của hắn là như thế nào.



Nhưng ở mức độ nào đây?



Cho nên, những người này chỉ còn cách quản lý tốt thủ hạ của mình, an phận dưới trướng của tân Hội Trường, làm tốt việc của mình là được.



Dương Thần bảo Tiểu Triệu đem tin về cái chết của Trần Dung báo cho anh của cô là Trần Bác, còn về nguyên nhân cái chết, cứ nói thật, còn về kẻ đứng sau vụ báo thù này là Tư Đồ Minh Triết, sau khi sự việc bị bại lộ đã nhảy xuống biển.



Còn về việc bị cá mập ăn mất như thế nào, thì cũng không cần nhắc đến.



Dương Thần cũng không muốn giấu Trần Bác, Dương Thần cũng không muốn nghĩ xem gã sẽ nghĩ như thế nào, lúc ban đầu Hắn cũng đã hỏi rõ ràng.



Em gái gã đi theo Sắc Vi, Trần Bác lúc đó cũng đồng ý, sau đó Trần Dung vào hắc đạo, làm người đàn ông của Chanel, gã không thể nào không biết em gái của mình đang làm việc gì.



Nếu như lúc ban đầu Trần Bác đã không ngăn cản, thì gã cũng nên có tâm lý chuẩn bị. Trên thực tế, nếu không phải bởi vì, Trần Dung là em gái gã, thì lúc trước ở trên phố, Dương Thần sớm giết chết người đàn bà có lòng phản trác đó đi rồi.



Sau đó, Dương Thần và Sắc Vi cùng ngồi xe về nhà, bởi vì nhà của Sắc Vi bị đánh bom, cho nên đành phải về nhà cùng với Dương Thần.



Trong phòng khách, Mạc Thiện Ny đã bình tĩnh lại, đang cùng với Lâm Nhược Khê, Quách Tuyết Hoa ngồi đợi hai người trở về, trước đó Mã Quế Phương hết giờ làm về nhà, Trinh Tú cũng đã trở về từ cô nhi viện.



Nhìn thấy Dương Thần cùng với Sắc Vi bình yên vô sự, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.



- Đã giải quyết xong việc rồi chứ?



Quách Tuyết Hoa đứng lên hỏi.



Dương Thần gật gật đầu nói.



- Cũng không có gì phiền phức, chỉ là vì muốn làm cho sạch sẽ một chút, cho nên phải ra biển một chuyến.



- Ra biển?



Mọi Người và Quách Tuyết Hoa nghi hoặc hỏi.



Dương Thần liền đem sự tình đã trải qua tóm tắt kể lại, khi nhắc đến Trần Dung mọi người đều xúc động, nhất là Trinh Tú, thần sắc có chút sợ hãi, nếu như không phải lúc đầu Thái Nghiên bắt
Lâm Nhược Khê cười nói,



- Tôi tự thấy rằng, tuy mình là một người có quyết sách xuất sắc, nhưng tôi tuyệt đối không phải là người cầm quyền giỏi, cho nên...những năm vừa rồi thật sự rất cảm ơn cô.



Lâm Nhược Khê đột nhiên cảm ơn, làm cho Mạc Thiện Ny cảm thấy bất ngờ, cũng làm cho mấy người Quách Tuyết Hoa ở bên cạnh ánh mắt đều rất tán thưởng.



Mã Quế Phương có chút tự hào vỗ lưng con gái



- Con gái, Mẹ biết là còn sẽ không làm mẹ thất vọng, cái quý hơn tiền, chính là lòng người.



Lòng người sao...vậy mình động chạm tới chồng của cô ấy, thì là đúng hay sai đây.



Mạc Thiện Ny ngại ngùng cười cười



- Nhược Khê...đột nhiên nói những lời này, tôi rốt cuộc phải cảm động phát khóc lên, hay là mở miệng đòi tiền đây.



Lâm Nhược Khê khẽ hé miệng.



- Tiền... không có, nhưng nếu Sắc Vi sau này hỏi cô tiền thuê nhà, tôi có thể trả trước cho cô, hơn nữa không cần tính lãi!



Dương Thần đang uống trà liền phun ra ngoài, may mà kịp lấy tay che miệng, lập tức cười cười nói:



- Bà xã, em làm thế nào mà có thể vừa nói đùa mà mặt lạnh tanh như vậy.



Lâm Nhược Khê mặt đỏ lên, phát hiện thấy mọi người đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn mình, đặc biệt là người mà cô không thân thuộc Sắc Vi, đôi con ngươi trợn tròn.



Lâm đại tổng giám đốc vội ho một tiếng



- Nhìn đi đâu vậy, tìm nhà đi...



Ba vị trưởng bối khẽ cười vài tiếng, đặc biệt cảm thấy không khí có vài phần vui vẻ



Bỗng nhiên Trinh Tú thốt lên một tiếng



- A



Tay chỉ lên một căn biệt thự trên màn hình, nói



- Chị Nhược Khê, chị xem cái này, hình như rất phù hợp với yêu cầu của chị.