Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 861 : Dám biến thành người hói đầu

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Nghĩ một lát, Dương Thần không kìm được hỏi:



- An Tâm! Em hãy nói thật cho anh biết ở bên cạnh anh có phải có áp lực không?



An Tâm lúng túng chớp mắt trả lời:



- Áp lực? Tất nhiên là có rồi.



Dương Thần ảm đạm:



- Quả nhiên là như vậy, hoá ra không phải chỉ có mình Nhược Khê nghĩ như thế.



- Ơ? Chị Nhược Khê sao lại có áp lực? Chị ấy đã là vợ chính thức rồi, như em chỉ là một tình nhân bé nhỏ mới có áp lực chứ. Lúc nào cũng lo lắng anh chỉ biết đến người phụ nữ khác, không chịu đến với em, cũng không thương em nữa!



An Tâm chua xót nói:



- Em cũng muốn được như chị Nhược Khê, hằng ngày được ở cùng anh, làm sao mà có áp lực được?



Dương Thần ngạc nhiên:



- Em nói áp lực là chỉ chuyện kia?



An Tâm nghi ngờ:



- Vậy còn chuyện gì?



Dương Thần mỉm cười nói:



- Em suy nghĩ ngốc vậy, anh làm sao lại không muốn ở cùng em, là em quá bận đến một cuộc điện thoại cũng không gọi cho anh, anh sao mà biết lúc nào em rảnh. Em cũng không phải không biết anh mới là người nhàn nhất.



An Tâm thè chiếc lưỡi hồng hồng ra:



- Hì hì, ông xã, anh vẫn còn chưa nói, anh cho rằng áp lực là áp lực gì?



Dương Thần có chút ngại ngùng nói:



- Nhược Khê buổi sáng có nói với anh, cô ấy cảm thấy anh và cô ấy không trong cùng một thế giới, cô ấy rất đau khổ, làm anh cũng không biết phải nói với cô ấy thế nào. Anh thấy em và Nhược Khê cũng giống nhau, đều nghĩ đến những địa vị của anh ở nước ngoài, sẽ cảm thấy không thoải mái.



An Tâm ngạc nhiên một hồi mới cười lên khanh khách:




Sau khi ăn cơm trưa, hai người nắm tay nhau đi trên con đường Thương Nghiệp, đi tới cổng rạp chiếu phim, An Tâm nhớ ra cái gì đó, hưng phấn nói:



- Ông xã, không phải mấy hôm nay vừa lúc chiếu phim “Spider Man 4” sao? Chúng ta vào trong xem đi!



Dương Thần chau mày, hắn chưa bao giờ thích xem thể loại phim khoa học viễn tưởng đặc hiệu này, bởi bản thân hắn so với phim ảnh càng viễn tưởng.



- Cái thứ kia thì có ý nghĩa gì, không phải là bay tới bay lui sao, em muốn chơi, anh sẽ đưa em đến chỗ không có người bay cho đủ luôn.



Dương Thần bĩu môi nói.



An Tâm trề môi, có chút mất mát nói:



- Ồ… Có phải anh cho rằng em rất ngây thơ không?



Dương Thần sửng sốt trong chốc lát, mặt mày hớn hở nói:



- Không, hay là chúng ta đi xem đi!



- Ừ?



An Tâm không rõ thế nào hắn lại thay đổi lời nói ngay lập tức vậy.



Dương Thần nói:



- Là anh hay lấy quan điểm giá trị của cá nhân đặt lên trên các em, vừa rồi em đã nhắc nhở anh, như vậy tình cờ sẽ làm tổn thương người khác, thế nên anh quyết định hay là nên cố gắng tiếp xúc với sở thích bình thường của các em. Hôm nay cùng An Tâm yêu quý đi xem Spider Man, buổi tối về nhà anh muốn cùng Nhược Khê xem phim Hàn Quốc. Như vậy... có lẽ sẽ làm tăng thêm sự đồng cảm?



An Tâm vui vẻ ôm lấy Dương Thần, hôn lên mặt hắn:



- Ông xã như vậy là được rồi... tuy nhiên anh cũng không cần xem phim Hàn Quốc xem thành ẻo lả!



Dương Thần cười khổ một trận, cũng không nói thêm gì, để An Tâm ở chỗ chờ còn hắn đi xếp hàng mua vé.



Vì phim này mới chiếu chưa được mấy ngày, cổng rạp chiếu phim đông đúc đầy người, người mua vé quả thực không ít, Dương Thần cũng là kiên nhẫn đứng xếp trong hàng.



Vốn dĩ trông rất bình thường, nếu không cẩn thận tìm kiếm căn bản không phát hiện được sự tồn tại của hắn.



Cũng trong lúc này, Dương Thần đột ngột giật mình, chỉ vì khoé mắt cảm giác liếc tới một bóng dáng quen thuộc chút nữa đã quên đi.